Ở đâu đó trong cõi lòng ta vẫn đang cồn cào, cấu xé bởi những quá khứ "lạc lối", khi tuổi thanh xuân dần trôi mất, ngưỡng cửa "30" đón chào mà hai chữ "Thành Công" còn quá xa xôi và sự "Cô Đơn" vẫn ôm lấy ta như thể chưa từng rời xa.
Ta thức dậy giữa một nơi bình yên đến lạ.
Ngửi mùi sương, hương cây cỏ, tiếng gió rít nhẹ.
Nghe quen thuộc lắm tiếng reo từ dãy thông già, như vờ an ủi cái tâm hồn chất chứa những tổn thương.
"Đà Lạt", đến đây lúc ta đang chơi vơi giữa dòng đời. Ta chọn một nơi ở xa chốn đô thị, tìm về sự bình yên thực thụ.
Ta thấy yêu đời hơn bởi chẳng ai ngoài kia đang muốn phán xét ta. Chỉ có dòng sông nhỏ lửng lờ trôi, dãy nhà nhỏ riêng biệt với bụi hoa dại mà đẹp đến lạ lùng.
Nói là xa trung tâm chứ đi xe tầm 5km là đến Chợ Đà Lạt.
Người ta bảo lúc buồn ăn không ngon mà sao ta ăn vừa miệng đến ngộ!
May mắn thay cái quán ăn nơi ta ở bán không mắc, chứ không ta hết sạch tiền về Sài Gòn!
Đi ráng tiết kiệm nhưng nghĩ đến cái cảnh đẹp của "Đồi Chè Cầu Đất" cũng đành bấm bụng trả tiền taxi để được chiêm ngưỡng Đồi bằng đôi mắt của chính ta. Mà đáng giá thiệt bởi vì "Đẹp mọi góc chụp". Kệ, buồn thì buồn chứ đẹp thì phải chụp (hình).
Lại một may mắn thay ta được Bác Tài cho ké qua "Vườn Cẩm Tú Cầu", tiêu tiếp 20k tiền cổng mà ta được ngắm trọn vẹn cánh đồng hoa mà ta yêu thích nhất.
Con người ta lạ lắm, no cái bụng, thỏa con mắt trong cái đẹp, ngon cái miệng, thơm cái mũi vậy là thỏa mãn rồi!
Vậy chi ta tiêu hết tần này chi phí nhưng được cái "xoa dịu" phần nào nỗi lòng trong ta.
Xe: (Nguyễn Kim phòng nằm) 389k/ vé/ chiều.
Đến nơi đỡ được tiền trung chuyển vì ta cách TP trong phạm vi 5km.
Homestay: Bungalow: 550k/đêm/2 người.
900.000/ 4 người (Tel book phòng: 058.730.1729)
Taxi (2 chiều): từ homestay đến Vườn Cẩm Tú Cầu - Chùa Linh Phước - Đồi Chè Cầu Đất: 550K (093.738.6639)
Lên Cầu Chè: "Nhà ta" nếu muốn ăn bắp và khoai đến quầy "Cô Thảo", vì giá rẻ, bắp nướng mềm, mỡ hành ngon, khoai nướng bùi, nhiều mật. Hồng treo lại ngon, mua biếu Mẹ chắc Mẹ sẽ thích vì người lớn thường thích món này mà nó lại là đặc sản ở nơi đây.
Cảm ơn "Nhà Ta" đã đọc bài, ta quay lại đọc nốt chương còn lại của quyển Đắc Nhân Tâm cùng ly trà nóng vì ngoài trời đang mưa rồi. Mưa ở đây tuy buồn nhưng ta thấy nhẹ tênh cõi lòng!
Kym.