Thanh xuân của tôi, nếu không có đám bạn thân... thì thanh xuân đó sẽ trôi qua một cách vô nghĩa...
Sau vài giờ nói chuyện rủ rê, cả nhóm đã quyết định phượt Long Hải vào tối thứ 7 sau khi đã hoàn tất công việc ở công ty. Nhóm tụi mình đi chỉ có 4 gồm mình, 2 đứa bạn thân Đại Học và em gái của mình. Mà đặc biệt cái là 4 đứa toàn là con gái, mà lại có ý định cắm trại biển đêm nữa mới ghê chứ. Tụi mình đi trong đêm với 2 chiếc xe máy, xuất phát lúc 21h và đến bờ biển Long Hải bên cạnh Đèo Nước Ngọt lúc 0h.
Tụi mình mang theo lều trại, củi than và túi ngủ dành cho cả 4 đứa đặc biệt là không thể nào thiếu đồ ăn được, nào là khoai lang, trứng cút, xúc xích, coffee, nước ngọt, bánh kẹo, đậu phộng khô... tất cả đều được chuẩn bị rất là kỹ lưỡng.
Chia ra 2 đứa nhóm lửa, 2 đứa dựng lều, nên rất nhanh thì tụi mình đã hoàn thành xong mọi việc, ngồi tụm lại với nhau, nướng đồ ăn, nhâm nhi vài ngụm nước ngọt, ngắm biển về đêm và lắng nghe từng đợt sóng vỗ mạnh vào bờ. Cảm giác lúc ấy đại loại như trời là nhà, đất là nhà và mọi thứ xung quanh đều là bạn. Tui cứ thế mà tận hưởng thôi...
Buổi tối tụi mình chia nhau ra để 3 đứa ngủ lều, 1 đứa ngủ ngoài để canh xe, nhưng cuối cùng mình đã xung phong ngủ luôn trực ở ngoài để canh xe cho cả bọn. Bạn biết gì không? Chỉ trong một đêm mà chính mình đã tận mắt nhìn thấy đến 7 ngôi sao băng đó. Thật là may mắn vì lần đầu tiên mình nhìn thấy được nhiều sao băng đến như vậy.
Một đêm đầy thú vị đã trải qua đối với mình như vậy đó. Sáng hôm sau tụi mình đã thức dậy thật sớm để ngắm bình minh và bắt trọn khoảnh khắc mặt trời ló dạng, sau đó cả bọn vệ sinh cá nhân với mấy chai nước đã được chuẩn bị sẵn và rồi lượn vài vòng ra chợ mua hải sản. 10h sáng hôm sau, cả nhóm đã đến Suối Đá toạ lạc tại Đồng Nai, leo lên đỉnh thác, vừa nhâm nhi vừa nướng hải sản ăn. Tiết mục cuối cùng là cả nhóm cùng nhau tắm thác mát rượi, phải nói là thác cực kì sạch và cực kì mát luôn (nhưng bạn phải cố gắng leo lên tới đầu nguồn thì nước mới trong và sạch được nhé!), rồi sau đó tụi mình thay đồ và lên xe trở về Sài Gòn.
Chuyến đi của nhóm kết thúc trong sự tiếc nuối vì những trải nghiệm cực kì ấn tượng và bổ ích, thành viên nào cũng tiếc hùi hụi vì thời gian trôi nhanh quá. Mỗi hành trình của mình, tôi càng thêm trân trọng những người bạn đã cùng tôi rong ruổi trên từng cung đường, cùng ăn, cùng ngủ, cùng trải nghiệm và cùng vượt qua những cột mốc khó khăn của tuổi trẻ, cuả thanh xuân tươi đẹp này.
À, nói nhỏ mấy bạn nghe nè... Hàng tuần mình có tổ chức tour cắm trại hoặc vi vu cuối tuần cho nhóm bạn từ 4 đến 10 người (chỉ t7 và chủ nhật hoy nha). Bạn nào có nhã ý muốn tham gia thì cứ mạnh dạn liên hệ với mình qua thông tin bên dưới nha. Hoặc theo dõi những chuyến đi của mình qua link FB nhé! Chân thành cám ơn.
Mọi chi tiết xin vui lòng liên hệ:
Lan Nhi – 0946 642 646
FB: https://www.facebook.com/lannhi.trinh.5
vũng tầubà rịa - vũng tàuLong HảiBiển Long Hải
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.
To travel is to live. Châm ngôn sống của một kẻ tự nhận là bản sao hoàn hảo, kết tinh đầy tính sáng tạo và kiên nhẫn của bố mẹ. Bản thân chẳng phải là một nhà văn giỏi hay một nhà biên kịch tài ba như những tiền bối của mình, mà thực chất chỉ là một kẻ cô đơn thích viết lách, và là kẻ cuồng chân thích ngao du đây đó, tiện mắt bắt gặp những khoảnh khắc đẹp đến lịm tim và rãnh rỗi ngồi lại kể những câu chuyện bình dị qua chiếc máy ảnh film cũ mèm từ những nơi đã từng đặt chân qua.
Nếu một ngày đôi chân có mệt mỏi,
Với thành phố ồn ào náo nhiệt này,
Ta trở về với gia đình thân yêu,
Ngắm lũ trẻ con vui đùa trước ngõ…
Để bỗng thấy tuổi thơ chợt ùa về.
#byme
Cuộc sống bận rộn là những lo âu và buồn bực, chúng ta mỗi ngày đều phải làm việc cật lực hết công suất, cuối tuần chỉ còn 1 ngày để nghỉ ngơi. Vậy giữa thành phố đất chật người đông này, thời gian chỉ có 1 buổi, bạn sẽ đi đâu? Nếu các bạn chưa biết phải đi đâu thì hãy cùng tôi đến một nơi mà ai cũng cảm thấy tâm luôn thanh thản khi bước chân vào..
Sau những trưởng thành của tuổi trẻ, tôi đã tự mình trở về quê hương của bố để thắm ông bà nội và họ hàng mà không cần sự dẫn dắt của bố mẹ. Lần này là du lịch một mình, tự book vé máy bay, tự tìm đường về đến nhà ông bà.
“Hãy ước mơ, luôn theo đuổi và chiến đấu để thực hiện những hoài bão của bản thân mình”… Là câu nói luôn truyền cảm hứng cho tôi trước mỗi hành trình, là châm ngôn sống cho dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào vẫn phải luôn theo đuổi và tin tưởng nhất định sẽ thành công.
Tình cờ quen đám bạn thân thời Đại Học, khoảng thời gian đáng trân quý mà ắt hẳn bạn sinh viên nào khi ra trường đi làm rồi cũng muốn quay ngược trở về lại cái thời vô lo vô nghĩ ấy. Nhóm chúng tôi đều là những đứa vô cùng năng động và đầy nhiệt huyết, đặc biệt là có cùng chung nhiều sở thích và máu điên có sẵn trong người.
Trong một đêm khuya đón cơn mưa đầu mùa tháng 7. Chúng tôi chỉ vì một lời nói bâng quơ của một thành viên mà cả nhóm đã quyết định khám phá Tân Lập ngay trong đêm khuya.
Đến Mộc Châu trong một cái duyên khi được tham gia cùng đoàn bác sĩ, cử nhân của khoa tâm lý. Là hành trình gặp nhiều khó khăn nhất từ khâu mua vé máy bay đến lúc check in lên máy bay, có người đi trước người đi sau, nhưng rốt cuộc chúng tôi vẫn gặp nhau tại sân bay quốc tế Nội Bài để tiếp tục của hành trình của cả nhóm.
Vì tuổi trẻ là những chuyến đi.... Lòng chất chứa đầy tâm sự và vết thương, nhưng trong trái tim vẫn sục sôi nhiệt huyết của một kẻ cuồng chân đi, cuồng chân chinh phục... Mong một sớm mai thức dậy, lòng sẽ thôi dậy sóng sau những bão giông vừa đi qua.
Độc hành không có nghĩa là cô đơn, chỉ cần bạn biết yêu bản thân mình, yêu từng khoảnh khắc hiện tại thì tuổi trẻ của bạn sẽ không bao giờ qua đi một cách hoang phí...