Review Lần Đầu Nam Tiến Và Nhiều Sự Hai Lúa Của Nguyễn Linh Đan Cùng Lê Thị Trang
(Ê nó bắt viết giới thiệu tối thiểu một trăm năm mươi nhăm ký tự mới được đăng mà khum bíc viết gì)
Link youtube: https://www.youtube.com/watch?v=wtNSFm5yVwg
Link highlight instagram: https://www.instagram.com/stories/highlights/17915896348649899/
Hé lỏ mng, lại là tui đây! Bài viết này tui sẽ chia sẻ về lần đầu Nam tiến của mình hihi. Tui đã tóm tắt bằng 1 chiếc video hơi nhiều phèn của mình (Link youtube ở trên ạ). Ai, cái gì cũng có lần đầu và lần đầu bao gờ cũng ngơ ngác - ngỡ ngàng - bật ngửa mà đúng không kakaka. Chuyến đi "ké" này không nằm trong dự tính những nơi mà tui thực sự muốn đi, nhưng vì ham đi, ham chơi, ham vui nên tui vẫn quyết định xách vali và đi hehe. Vì sao lại gọi là đi "ké"? Đó là vì Chang ngáo (bạn tui) có lịch bay vào SG đi thi Topik tiếng Hàn nên tui xin đi theo haha. Không phải ké suất hay gì mà chỉ là "ké lý do" để đi thôi. Vẫn là slogan cũ: Khi người ta muốn người ta sẽ tìm cách, không muốn sẽ tìm lý do. Đúng không ạ?
[Cảnh báo: chuyến này chỉ 3N2Đ nhưng rất nhiều cảm xúc, mà tui thì không muốn lược bỏ bất cứ một khoảnh khắc nào hết nên dự là bài viết sẽ khá dài. Ai đủ kiên nhẫn thì đọc ạ hehe còn không thì xem vlog và highlight insta tui cho lẹ nha (nhắc lại là link ở trên ạ). Thanks cả nhà iu <3 ]
Tui và Chang book vé máy bay và ksan trước hẳn 1 tháng. Vì chưa có kinh nghiệm book vé máy bay hay săn vé giá rẻ nên tui vào group săn vé máy bay đăng bài xem sao. Đăng 1 bài mà có quá trời người ib, bình luận luôn. Xong tui tự hỏi: Tsao mình không hỏi bạn bè mình, các anh chị mình (những người đã có nhiều kinh nghiệm book vé máy bay) nhỉ? Vậy là tui ib hỏi người chị LMV (người đi cùng tui trong chuyến Mai Châu-Hòa Bình ở bài trước). Chị LMV khuyên tui đừng book qua đại lý hay mấy người trên fb vì sợ vớ vẩn bị lừa hoặc phát sinh phí linh tinh, nên book hẳn trên app Vietnam Airline (VNA) cho chắc chắn. Mặc dù là giá vé có đắt gấp đôi giá mà các đại lý trên fb báo giá cho tui, nhưng đúng là yên tâm hơn hẳn mng ạ. Xong phần book vé máy bay, vậy là chỉ cần chờ đến ngày là xách vali đi thôi.
Tui và Chang book chuyến 20:05, 17h30 tui tan làm, về tắm rửa, bắt bus ra sân bay. Đi trúng giờ cao điểm nên lúc đi vội vàng, cập rập, không kịp ăn gì. Đến sân bay vội in vé, làm thủ tục xong xuôi hết cả rồi thì bị delay mất 1 tiếng rưỡi vì trời mưa (thực ra chỉ mưa nhẹ). Cứ định chạy đi húp tạm bát phở cái thì loa lại thông báo lại, xong cuối cùng delay thì vẫn delay :(( Bay vào đến sân bay Tân Sơn Nhất là khoảng 00:20, về đến ksan là 1 rưỡi sáng cmnr :)) Bảo vệ hơi khó tính nên ngại phiền, chả mò đi ăn nữa.
* Ngày đầu tiên ở SG (Ngày dài nhất trong 3 ngày): Chả hiểu từ khi nào mà tui có cái nết dậy sớm hơn cả báo thức mỗi ngày nghỉ, mỗi lần đi chơi haha (Bình thường 8h vào làm, 7h dậy vẫn còn buồn ngủ mà đi chơi, ngày nghỉ được nghỉ, được phép ngủ, thế quái nào hơn 6h mắt đã mở thao láo rồi @@). Chắc tại háo hức quá hihi. 2 đứa dậy sớm, đi ăn sáng, đối diện ksan đập vào mắt là quán bánh canh lun...Peekapoo tới lunnnn. À bọn tui book phòng của Bình Thạnh House ở Vạn Kiếp, q.Bình Thạnh nha cả nhà yêu. Để tui review đôi chút về Bình Thạnh House cho mng biết nha! Ngoài chiếc thang máy đóng mở hơi chậm chạp (như trong video) và anh bảo vệ trực đêm không được hiếu khách cho lắm thì mọi thứ đều ok hết ạ, cô chú chủ ksan dễ thương lắm, tui gọi điện mượn máy sấy thì chú mang lên tận phòng cho tui mượn luôn, tối ngày thứ 2 sau khi đi ăn với các bạn, tui có chạy về mượn mũ bảo hiểm của cô chú để đi chơi với các bạn lun, đúng lúc cả cô và chú đều ở đó, cô thì bảo lấy của cô kìa, chú cũng bảo lấy "nón" của chú mà đội, cái của cô bị hỏng quai rồi, trời ơi ta nói dễ thương xỉu.
Tui nghe nói phố Vạn Kiếp là con phố ẩm thực luôn á mng. Không ngờ lại trùng hợp với những con người ham ăn như chúng tui hehe. Nhưng thuiiii....Để tui làm 1 bài riêng foodtour review ẩm thực phố Vạn Kiếp sau nha, chớ viết dài quá mng đọc oải (Đến tui nhìn còn lười đọc nữa là). Ăn sáng xong tụi tui book taxi đến nhà thờ Đức Bà, trùng hợp thay anh tài xế cũng là người Bắc, ảnh nói chuyện vui tính lắm, rồi chỉ cho bọn tui đi đâu, cách bao xa, ăn gì, chỉ cho bọn tui mấy con phố ẩm thực nữa haha. Còn cảnh báo trước cho bọn tui là nhà thờ Đức Bà đang đại tu (tu sửa toàn bộ ý) nên không vào được đâu, đi loanh quanh bên ngoài với sang đường sách, Dinh Độc Lập thôi. Có tâm ghê chưa.
Đến nơi thì đúng là không chụp choẹt được gì thật, chợt thấy 2 bố con nhà nào đó đang cho chim bồ câu ăn trông dễ thương quá đứng ngắm 1 lúc xong thì bọn tui di chuyển sang Bưu Điện tp Hồ Chí Minh, sang Đường sách tp Hồ Chí Minh chụp choẹt tí rồi sang Dinh Độc Lập.
(Nhà thờ Đức Bà ở giữa, bên này là Bưu điện và đường sách còn Dinh Độc Lập ở bên kia đường ấy mng. Gần lắm. À đường sách xanh-sạch-đẹp lám, nhiều cây xanh, bóng mát nên hơi tối, mng muốn chụp ảnh đẹp thì nên mặc đồ sáng nha, tránh mặc đồ tối lên ảnh kéo cực lắm. Vẫn muốn chụp với nhà thờ thì có thể đứng ở đường sách chụp lấy góc bên hông nhà thờ cũng được ạ).
Vé vào Dinh Độc Lập là 45k/vé sinh viên và 65k/vé người lớn, còn vé trẻ em thì tui không để ý lắm. Cả cái 2 đứa đều thích đi bảo tàng, đi các khu di tích để tham quan, tìm hiểu lịch sử nên chỉ chụp vài ba tấm check in sau đó dành cả buổi để đi tham quan hết dinh thì thôi. Dinh độc lập khá rộng, có khoảng 6-7 tầng gì đó, có cả thang máy (nhưng không được dùng đâu hihi), phòng chiếu phim, khu gđ Tổng thống, phòng họp, phòng xem phóng sự lịch sử về Dinh Độc Lập....bla..bla..Nội thất các thứ cứ phải gọi là xịn xò, quý's tộc's lám. Mng có thể xem trên vlog tui quay để dễ hình dung hơn nhé (còn phòng xem phóng sự tui không quay vì đang trên lối ra để về, tình cờ đi ngang qua thấy mng vào xem nên bọn tui cũng vào theo và với cả tui nghĩ cũng giống đi rạp chiếu phim, đông người nên tui sợ ngta thấy phiền, thấy khó chịu nên không dám quay). Lượn hết buổi sáng, 2 đứa về tắm gội (vì nóng quá, đi bộ nhiều, đổ nhiều mồ hôi, không tắm không chịu được kkkk), nghỉ ngơi 30p thì lại mò đi tìm đồ ăn lót dạ tiếp. Đi dọc phố Vạn Kiếp, thấy 1 quán bán nem nướng Đà Lạt. Ăn xong book taxi đi chợ Bến Thành. Chợ Bến Thành có 4 cổng, nói chung cũng như những khu chợ khác thôi, bé lắm, đi có 1 tí là hết à. Đi cho biết thôi chứ cũng không có gì đâu.
Tui và Chang quyết định không dùng google map, không đi theo review của ai hết, tự mò đường tự đi, cứ đi theo cảm tính thế thôi, đến đâu thì đến nên tui cũng không nhớ tên đường, những nơi bọn tui đi qua là nó nằm ở đâu nữa hehe. Lang thang thế nào lại ra đến kênh Bến Nghé, sông SG, định bụng là tiện đây thì ra hầm Thủ Thiêm ngắm hoàng hôn luôn nhưng hơi đen vì chiều hôm đó gặp mưa haha. Mưa tầm 15-20p thôi nhưng hoàng hôn cũng bớt đẹp đi rồi :(( Đứng chụp choẹt 1 lúc trên cầu Mống xong 2 đứa đi dọc kênh Bến Nghé định sang Bến Nhà Rồng, vẫn tự tin không dùng google map, cứ thế đi, đi thế nào lại lên cầu Khánh Hội, muốn qua đường phải vòng khá xa nên thôi, từ bỏ. Ngồi nghỉ, hóng gió bên sông SG, ngắm nhìn nước chảy mây trôi, tàu bè qua lại đến khi trời chập choạng tối mới đứng lên đi tiếp, qua phố đi bộ Nguyễn Huệ thấy chẳng có gì (chắc tại lúc đó còn sớm quá nên không có người), lại book taxi đi về. Đi lượn cả ngày rồi nên cả 2 đứa đói lả, tắm rửa xong thì kéo nhau đi ăn súp cua liền. Ăn súp cua xong còn đá tô milo dầm to oạch ở đầu ngõ, mua thêm mỗi đứa 1 cốc sinh tố sapoche mang về ksan nữa kakaka. Thế là hết ngày thứ nhất. Dài ơi là dài đúng không ạ hê hê.
* Ngày thứ 2 ở SG (Ngày nhiều cảm xúc nhất: Hôm đó là chủ nhật, cũng chính là ngày bạn Chang đi thi nên tui hẹn anh trai tui qua đón đi chơi (anh tui học và làm việc ở trong này). Hẹn bảo bao giờ em dậy, em gọi hãy sang mà ổng sang từ lúc 7h làm tui lại phải dậy sớm. 8h 2 ae chở nhau đi ăn bánh mì PewPew, vừa ăn vừa tìm chỗ đi chơi, tìm quài không ra vì ngày hôm qua đã đi gần hết rồi, tại cũng lười kiếm bài review với cả tui không thích đi trung tâm thương mại ấy nên cũng bí. Còn mỗi nhà thờ Tân Định, nhà thờ màu hồng pastel xinh xẻo được giới trẻ thường xuyên check in á, nhưng lại muốn trừ ra để ngày thứ 3 đi với Chang. Search thấy phố Trung Hoa nghe cũng hay hay, có các tòa nhà, các khu tập thể cổ kính lâu đời (trong đầu tui nghĩ là nó là 1 con phố cổ cổ như phố cổ ở HN á mng, với thật nhiều hàng quán đậm chất Trung Hoa, nghĩ bụng là đến đấy chụp ảnh cũng được đấy), thêm vào đó, anh tui recommend chùa Bà Thiên Hậu nữa. Vậy là ok, đi! Lục hết kiến thức cũng như kinh nghiệm sống 5 năm tại SG thì ngoài đường đi học ra, người anh zai yêu dấu của tui chỉ nhớ mỗi đường đi làm thôi mng ạ :))) Phải nói ngày hôm nay cũng là ngày lượn đường như ngày thứ nhất nhưng được cái nâng cấp hơn là đi xe máy chứ không phải đi bộ (mà kể ra thì cũng không hơn là mấy vì hôm qua còn đi vài cuốc taxi haha). Không phải cố tình đi khám phá nên không thèm dùng map mà là có dùng map, có đích đến nhưng vẫn đi lạc ạ hahahaha. Ta nói cười sảng luôn á. Sáng đi ăn bánh mì, quán bánh mì ở ngoài mặt đường rộng thênh thang nhưng chả hiểu sao đi quá 1 đoạn xong google map đề xuất đoạn đường khác, cái đi lạc xừ nó vào mấy con hẻm nhỏ tí ti quẹo mãi không lối thoát @@ Chưa hết, ăn sáng xong đi chùa Bà cũng bị lạc vì chị google dấu yêu chỉ ae nhà em đi ra đằng sau chùa chứ không phải cổng chùa, làm ae em chả biết mô tê gì, hỏi đường thì mới biết hic.
Gửi xe vào chùa, thực ra đó là miếu thờ Thiên Hậu Thánh Mẫu được xây theo hình ấn, là kiểu kiến trúc đặc trưng của người Hoa, đây là tổ hợp 4 ngôi nhà liên kết nhau tạo thành mặt bằng giống hình chữ "khẩu" hoặc chữ "quốc". Ở giữa các dãy nhà là giếng trời giúp không gian chùa thoáng đãng, đủ ánh sáng cho hậu cung và có chỗ thoát khói hương (theo wikipedia). Trang trí ở các điện là hình hoa lá, chim thú, đặc biệt ấn tượng là bảng ghim công đức viết bằng tiếng Hán, tiếng Việt trên giấy hồng, mỗi khi có gió là bay phấp phới. Nếu mà để ý kỹ thì sẽ thấy trên mái có đắp nổi, phù điêu các hình thù bằng gốm trông rất lạ mắt. Dạo hết một vòng chùa, bắt gặp 1 đoàn học sinh chắc là đang làm bài tìm hiểu lịch sử đứng nghe cô thuyết trình, tui cũng đứng lại nghe một lúc rồi đi. Hai ae lại đèo nhau đi phố người Trung như dự tính, số trời đã định ae tôi lại tiếp tục lạc đường không lối thoát giữa trời trưa nắng chang chang hahaha. Anh zai tôi cứ lo tôi sợ cháy nắng nhưng cuối cùng thì người bị cháy nắng lại là người anh =)) Đang đi anh tôi bảo đến nơi rồi, tui kiểu: ủa? đâu? đây á? @@ Bởi vì không có gì đặc sắc sất :(( Nó chẳng khác các con phố khác là mấy. Lại công cốc. Trên đường về, tui ngồi sau search thì chợt nhớ ra còn 1 điểm khá nổi tiếng dạo gần đây mà chưa đi. Mng có đoán ra được là đâu không ạ? Đó chính là bảo tàng tp.Hồ Chí Minh hihihi. Thế là đi tiếp kiki.
Vé vào là 30k/người + 20k/vé chụp ảnh (Không cần biết có chụp hay không, đã vào là auto cộng 20k :)) tui cũng hơi giật mình). Bảo tàng tone chủ đạo là màu trắng, có vài góc trông khá Châu Âu, biết chụp thì ảnh cứ phải gọi là lung linh là lên luôn. Đi với anh nên cũng không mong chờ chụp được tấm ảnh nào, đúng là như vậy, anh tui khô khan lám. Vào tham quan, lượn khắp cả bảo tàng, quay sang để ý thấy anh mình có vẻ chán chán, vì lần đầu em gái vào thăm nên phải chiều thuiii á haha. Nói vậy chứ anh tui lúc nào cũng chiều các em hết á hehe. Thấy anh có vẻ chán rùi thì mình cũng phải biết ý thui, dắt nhau đi zìa, hên là cũng tự chụp được vài cái ảnh cảnh để khoe với mng. Về đến Tân Bình, 2 ae đánh mỗi đứa bát hủ tíu to đùng. Nói chuyện mới biết chị chủ quán là người Bắc Ninh hê hê, lại gặp người Bắc nữa, có duyên ghia hihi. Về đến phòng anh ngồi nghỉ 1 lúc, sạc pin các thứ xong chợt nhớ ra là hôm nay là chủ nhật, mà cuối tuần thì phải nộp báo cáo tuần, đi từ chiều thứ 6 đến giờ làm gì đã kịp làm. Vậy là vẫn phải làm phiền người anh zai iu dấu dẫn ra quán net để chạy deadline =)) Đi đâu thì đi, chơi gì thì chơi chớ deadline thì vẫn phải hoàn thành nha quý dzị. Vừa gửi xong báo cáo, định ra về thì chơi đổ mưa :))) Ngồi đợi mãi mới ngớt xíu, 2 ae tranh thủ chạy về, chạy được nửa đường thì lại ào phát nữa :) Đúng cười ra nước mắt. Tót đại vào hông nhà kia đứng trú, mưa càng ngày càng to, mái k đủ dài để che hết người, tui bị mưa phả vào, nhưng tui kệ, tui thấy bình thường, cái tự nhiên anh tui lao ra đi vào nhà nào đó, xong đi ra, rồi lại vào 1 nhà khác, vài phút sau cầm 1 cái ô trên tay lại đón tui hahahaha. Ta nói đoạn này mà quay MV thì cũng mùi mẫm, sộc mùi ngôn lù lắm đây kakaka. Về đến phòng, chưa kịp vào rửa chân bác tui đã mắng anh tui, hỏi lsao mà người ướt hết thế kia...bla..bla..Thôi thì phận em ún cũng phải nói đỡ cho anh thôi kekeke (Anh tui ở với bác tui, nói là mắng cũng k phải, bác nói cũng chỉ vì sợ cháu ốm thôi ý). Trời tạnh mưa, bác tui rủ tui đi chợ miền Trung (Là chợ Bà Hoa, p.11. q.Tân Bình á mng, nghe bác tui bảo thì đây là chợ của người miền Trung, bán toàn là đặc sản miền Trung thui), bác cứ bảo tôi ăn hết cái này cái kia, giới thiệu bao nhiêu thứ, bảo là mất công vào đến đây rồi thì ăn đi cho biết, nhưng tui chỉ muốn đi xem cho biết thế thôi. Bác nài nỉ mãi cuối cùng quyết định ăn bánh bèo, bác lại gọi thêm cả bánh bột lọc bắt tui ăn nữa kaka. Bác còn định mua 1 suất để tui đem về cho Chang nữa, nhưng bạn tui kén ăn lám, nên tui bảo thôi. Đi 1 đoạn thấy giò, bác lại hỏi "Hay bác mua cho cây giò về 2 chị em ăn nhá?!", thấy bánh hay pizza: "thế ăn bánh nhá?!! ăn pizza không? ăn đi, ăn đi tí bác đưa đi mua giày". Nghe đến giày là mắt tui sáng quắc lên kaka. Chọn giày xong thì cũng hết buổi chiều. Anh tui chở tui về lại ksan, vừa hay bạn tui đi thi cũng mới về. Hqua đã hẹn nhau mai đi thi về sẽ ra đầu ngõ ăn hoa quả dầm rùi. Ăn đã cái nư rồi về ksan tắm rửa, đợi em Linh và bạn Pet sang để đi ăn, đi chơi. Em Linh là 1 trong 2 người duy nhất tui quen qua mxh mà vẫn thường xuyên liên lạc đến tận bây giờ và đây cũng là lần đầu tiên tui với Linh gặp nhau sau 6-7 năm quen nhau. Em kém tui 1 tuổi, tính cách, sở thích nhiều cái cũng giống nhau, và đặc biệt là giống cả ngày sinh tháng sinh luôn hehe. Linh cute, hòa đồng, hoạt ngôn hơn tui nhiều. Tui hay bị ngại khi gặp và nch với người lạ lắm, chỉ khi thân quen rồi thì tui mới nói nhiều thôi, tại không biết bắt chuyện ý. Đấy, đến người thân quen như Linh mà lần đầu gặp tui còn ngại k biết nói gì nữa là kaka. Trước khi vào SG tui đã thông báo rùi, rằng chị sắp vào rồi đấy, bả bảo là trúng đợt bả ôn thi, đang buồn vì mãi mới có cơ hội mà lại không được gặp, dzị mà nay bả vẫn sắp xếp sang đi chơi với tui được kaka. Đúng là người em đáng đồng tiền bát gạo. À còn bạn Pet là bạn của tui với Chang, bằng tuổi Linh nhưng ngày xưa bố mẹ cho đi học sớm 1 năm nên học cùng khóa với bọn tui luôn. Dù là thế, bọn tui vẫn chỉ xem bạn Pet là em bé thôi hehe. Mấy đứa đi ăn xong rủ nhau đi chơi, sau khi được các bạn recommend thì quyết định đi Landmark 81. Vào landmark làm khùng làm điên trong TTTM xong đi ra Circle K hay vinmart nhỉ? mua mấy lon nước rồi dắt nhau ra bãi cỏ ngồi chill chill, nói chiện tào lao, ngắm tòa landmark. Chưa được bao lâu thì đến giờ tắt điện, đuổi khách. Đây là địa điểm rất phù hợp cho những ai thích chill nhưng phải về đúng giờ kkk (đúng 22h là tắt điện ở chỗ bãi cỏ nha mng, bảo vệ đứng thổi còi đuổi khách haha). Đúng là chưa hết ngày thì chưa hết đen mà. Chang ngáo tra map kiểu gì lại đi lạc tiếp hahaha. 4 đứa được bữa lượn một vòng SG rồi về ngủ mới yên giấc.
*Ngày thứ 3 ở SG: Đêm qua Chang ngáo rủ sáng nay đi Vũng Tàu chơi (vì 8h tối mới bay lận, vẫn tranh thủ được). Nhắc đến Vũng Tàu thì tui chợt nhớ ra Thảo (bạn của bọn tui) vừa đi mấy tháng trước, tui liền nhắn tin cho Thảo để hỏi xin review cả kinh nghiệm đi. Các bác biết gì không? Vừa nhắc đến Vũng Tàu là lại làm nó cú máu, nó chê nhiệt tình lắm, bảo là không có gì đặc sắc đâu, biển cũng không đẹp, đồ ăn thì đắt,....Nó dành cả tiếng đồng hồ để thuyết phục tui đừng đi, tui quay sang nói lại với Chang, nhưng Chang vẫn muốn đi cho biết. Lại đến lượt tui thuyết phục Chang. Mãi cũng thôi mặc dù vẫn còn hậm hực lắm hahaha. Lại ngồi lướt lướt 1 lúc, Chang lại rủ đi vườn trái cây Long Khánh, Đồng Nai cách Bình Thạnh khoảng 70km. Ok luôn, miễn là không phải đi Vũng Tàu kakaka. 2 đứa nằm search review xem đi ntn, ăn gì, chi phí khoảng bao nhiêu,...bla...bla...các thứ các kiểu, lên lịch xong xuôi, yên tâm đi ngủ. Mình tính không bằng trời tính các bác ạ :(( 2 đứa hồn nhiên đi ngủ mà quên cài báo thức, sáng bảnh mắt ra 8h mới dậy, ô mài gót luôn á (cái nết lạ lùng vừa nói ở đoạn "Ngày đầu tiên" nó không còn tác dụng nữa rồi..u là trời). Thôi xong, thế là bể kèo ngon ơ vì 2 chiếc não cá. Trưa trật rồi còn miệt vườn gì nữa? Thôi dậy mà thu dọn hành lý, trả phòng thôi. 2 đứa đi ăn sáng xong chuyển đồ qua chỗ bạn Pet gửi. Đi quanh quanh SG, như tui đã dự định sáng hôm qua, còn nhà thờ Tân Định chưa đi. Hôm nay chúng tui đi bus mng ạ, không đi taxi nữa hiiii. Theo tui thấy thì bus SG khác bus HN lắm kaka, chỗ ngồi rộng rãi hơn, ghế là ghế đôi như xe khách ý, có đệm nữa, ngồi êm hehehe, giá vé còn rẻ hơn nữa chứ, ảo thật đấy, có 5-6k/vé thôi à @@. Đến nơi, 2 đứa hí ha hí hửng, vừa ló đầu vào thì bị các bác bảo vệ xua ra, bảo là nhà thờ đang tu sửa nên không được vào. Xu cà na :((( Đứng bên ngoài chụp choẹt tí rồi đi.
Bình thường tui là người đi nhanh, tại nay ngựa ngựa đi giày bác mới mua cho, đi chưa quen, thành ra đi bộ 1 đoạn là ngón chân bị phổng rộp cả lên, gót thì bị cọ xát đến trớt cả da đau lám, cộng với cái nắng giữa trưa SG nữa thì mng biết rồi đấy huhu...Cứ để Chang ngáo phải đợi tôi lếch từng bước cà nhắc cà nhắc đi cũng nể. 2 đứa bắt bus về The Coffee House Bình Thạnh ngồi. Tại sao phải về tận Bình Thạnh mà không tấp đại vào quán cafe nào gần đó ư? Vì ngày đầu tiên đi qua đã kết quả view mát mẻ, forest này rùi hiii. Ngồi nghỉ ngơi, đỡ khát, đỡ mệt rồi lại bếch đí.t đi tiếp, bể kèo Đồng Nai rồi thì còn gì ngoài thời gian đâu. Sinh nhật Quỳnh (bạn thân của tụi tui) rơi vào đúng ngày bọn tui không có nhà, chỉ chúc online được thui, 2 đứa định đi mua quà tặng bù. Search fb, insta tìm các shop quần áo, nhắn tin hỏi em Linh xem hay mua quần áo khu nào. Lại bắt bus đi, 2 đứa cứ thế chang nắng đi tới đi lui vẫn chưa ưng được shop nào. Chân đau ảnh hưởng đến tinh thần, nhiệt huyết rất nhiều, trong lúc tui sắp nản rồi thì thấy 1 shop tui đã follow từ rất lâu rồi, lựa 1 hồi thì tui ưng 1 set, thử lên thấy xinh quá quất luôn, trong khi quà của Quỳnh vẫn chưa lựa được kaka. Buổi chiều SG hay nắng mưa thất thường ghê, ngồi lại 1 lúc đợi trời ngớt mưa rồi đi tiếp. Đi hết cả con phố vẫn chưa chọn được gì, giữa mùa hè mà toàn bán đồ đông thôi :(( Định về HN mua sau cũng được, 2 đứa nản lắm rồi, bắt bus về trường bạn Pet mua bánh tráng về làm quà cho ae công ty, cho em gái, cho các bạn,...Mua quá trời bánh tráng luôn, 2 đứa xách 2 túi to như đi buôn ý haha.
Mng biết nguyện vọng cuối cùng trước khi về HN của tui là gì không? Đấy là đánh 1 cốc sinh tố cho đã cái bản họng đó mà haha. Nghiền sinh tố SG lám huhu (nhắc chi lại thèm nè trời hic), vừa ngon vừa rẻ, chất lượng. Trên đường từ cổng trường bạn Pet lại quán bán sinh tố thì tình cờ phát hiện có vài shop quần áo cũng xinh, chốt đơn! Uống xong ghé qua lựa thế mà lại mua được đồ cho Quỳnh nè kekeke. Người ta gọi là trong cái rủi cũng le lói đâu đó cái may nhỉ?! Thế là xong, có quà cho Quỳnh, có quà cho mng, hoàn thành tâm nguyện được uống sinh tố, không còn gì hối tiếc, mà có hối thì hẹn lần sau ha. Bạn Pet đi học về, 2 đứa bắt taxi qua lấy hành lý rồi ra sân bay lun. Tạm biệt Sài Gòn!
Kết thúc chuyến đi, tổng thiệt hại tính xông xênh ra là khoảng 2 triệu đồng/người thui: - Tiền vé máy bay khứ hồi: 1.367.000đ/ng (hạng phổ thông đã bao gồm tất cả các loại thuế phí) + 44.000đ tui đặt chỗ cạnh cửa sổ nữa - Tiền di chuyển đi lại (taxi + bus) tính cả tiền taxi từ sân bay Tân Sơn Nhất về Bình Thạnh House và từ sân bay Nội Bài về phòng trọ: khoảng 500.000đ/ cả 2 đứa (Cái này cũng tùy mng di chuyển bằng phương tiện gì thôi ấy, nếu book grab, be, hay chịu khó bắt bus thì không hết nhiêu đó đâu) - Tiền ksan (3N2Đ): 680.000/cả 2 đứa - Tiền vé thì tui đã viết trên bài rồi, còn tiền ăn, tiền mua đồ, tiền quà cáp thì tui không tính.
Chúc Sài Gòn sớm khỏi bệnh nha. Nhất định tui sẽ quay lại. Sài Gòn cố lên!!!
Dài quá nhỉ? Clip có mỗi 9 phút hơn mà viết ra như tiểu thuyết vậy. Hẹn gặp lại mng ở những chuyến đi khác nhé! Love u guys. Paiii Paiii
Homestay Sài GònSài GònNhà thờ chính tòa Đức Bà Sài GònBảo Tàng Thành phố Hồ Chí MinhDinh Độc LậpChợ Bến ThànhNhà thờ Công Giáo Tân Định(Pink Church)Chùa Bà Thiên Hậuhồ chí minh
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.