Bài viết giới thiệu đôi chút về thành phố Ngạc Nhĩ Đa Tư
Gió nội mông một năm thổi hai lần .
Mùa đầu sáu tháng , mùa hai nửa năm . Gió miền nam như tay mẹ hiền vuốt ve con nhỏ , gió nội Mông như tay mẹ kế tát mặt con chồng .
Sáu ngày ở nội mông , phơi nắng uống gió , yêu rồi chẳng muốn về .
Đến nội mông đừng hỏi người dân ở đây họ gì , người nội mông không họ chỉ có tên , hỏi rồi người ta chẳng vui mà tiếp bạn .
Xã hội phát triển , họ có thay đổi những vấn dữ được nét vốn dĩ tự nhiên của họ .
Xuống ngựa uống bát rượu Hạ Mã , tay trái cầm bát rượu nội mông , ngón áp út tay phải nhúng vào bát rượu rồi hất lên trời - lời cảm ơn của người dân tộc mông cổ gửi đến trời , một hất xuống đất - cảm tạ công ơn thần đất ban tặng họ những mảnh đất vô tận , một vệt trên trán để cảm ơn tổ tiên . Uống bát rượu nóng chảy theo cổ họng , cái nhiệt tình của họ như gió như ngựa .
Người nội mông họ sống trên thảo nguyên , ăn ngay nói thẳng , thích ăn thịt , thích uống rượu, đâu còn thảo nguyên đấy là nhà . một người khách bất kể nam nữ chỉ cần đến đây đều được tiếp đón nhiệt tình , bát rượu Hạ Mã có tránh thì cũng hai tay mà trả lại.
Khách là nam giới đến nhà người nội mông xưa họ cho cho phép vị khách quý ngủ áp lưng ngay cạnh vợ mình . giữa hai người có để thắt lưng , giây thắt lưng đến sáng vẫn thẳng cả nhà vui vẻ đưa tiễn khách
quý , thắt lưng mà cong thì khách biết đường mà đi ra khỏi nhà từ sớm . dù có những đứa trẻ vì thế mà sinh ra nhưng những người chồng mông cổ họ chấp nhận,bởi đối với họ người phụ nữ rấ đáng được tôn trọng và trách nhiệm của họ là bảo vệ.
Thành phố mình dừng chân là Ngạc Nhĩ Đa Tư , một thành phố khi nhắc đến chẳng mấy ai biết . Nội Mông cổ trong suy nghĩ của nhiều người là mảnh đất kinh tế kém phát triển, dân trí còn lạc hậu. Mà điều mình thấy nó hoàn toàn ngược lại ở thành phố Ngạc Nhĩ Đa Tư .
Ngạc Nhĩ Đa Tư GDP xếp top 10 trung quốc , 80% người dân ở đây thuộc tầng lớp giàu sang ,bình quân mỗi người dân ở đây có 5 căn hộ , thành phố với tất cả đường dây dẫn điện được trôn đất .
Họ có tiền kéo theo sự ồ ạt người dân nơi khác đến đây . Sự giàu có này đến từ Than đá , Nuôi cừu lấy lông , du lịch .
Đến năm 2011 chính phủ Trung quốc ra lệnh cấm khai thác than đá ở đây, kinh tế lâm vào khủng hoảng, người ngoại địa bỏ về quê , thành phố vốn dĩ quy hoạch cho 100 vạn người bây giờ chỉ còn chưa đến 4 vạn . nhưng không hề ảnh hưởng đến họ trong bao lâu , chuyển hướng phát triển du lịch , thành phố quay lại thời huy hoàng , nhà hàng khách sạn cứ thế mọc lên .
Nhắc đến lịch sử ,Thành phố huyền bí này cùng câu chuyện Thành Cát Tư Hán . Thành Cát Tư Hán trên đường Tây tiến có đi qua đây bởi
bởi phong cảnh đẹp ngài đã dừng ngựa ngắm mảnh đất này , không may làm rớt yên ngựa , lính hoảng hốt nhặt lên ngài bảo không cần, rồi ngước lên trời mà nói mai đây ta có mất thì đây là nơi yên nghỉ .
66 tuổi Thành Cát Tư Hán chiến trường trọng thương , trên đường quay về Mông cổ sức yếu , đành nhắm mắt trên xe ngựa. Giữa đường ngựa dừng xe có đánh cũng không chạy , lính thay ngựa vẫn thế . Rồi mới nhận ra đây là lúc trước Thành Cát Tư Hán từng xuống ngựa xem hoa , nơi mà ngài muốn yên nghỉ . Thành Cát Tư Hán theo truyền thuyết của người nội mông chính được chôn cất trên thảo nguyên này . Người xưa , người nay vẫn đang tìm ngôi mộ này , rồi đến giờ chẳng ai biết là đâu.
Người nội mông cùng tĩn ngưỡng ,cách mai táng của họ huyền bí , mình là người đặc biệt nên đươc nghe kể lại trực tiếp . Một bài viết công khai xem như mình không tôn trọng họ . Bạn nào muốn nghe mình hẹn hôm nào gặp mặt rồi kể .
Yêu nội mông , yêu hương rượu thịt dê . Người say , Ta say , người cất
Tiềng ca " wulanbato de ye " , ta nhảy điệu cưỡi ngựa . tiếng cười tiếng hát , ảnh lửa giữa đếm thảo nguyên không khoảng cách .
Nói câu tạm biệt bằng tiếng mông cổ " baierste " , người bạn nội mông cúi đầu hất tạt áo - một lời chào đón hãy quay lại nội Mông .
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.