Oklahhhhh! Nếu bạn đã ngán ngẩm cảnh đi Đà Lạt mà không biết đi đâu về đi vì có quá nhiều địa điểm để lựa chọn, hãy tìm cho minh một chủ đề đặt ra thử thách để cùng nhau thực hiện trong chuyến đi.
Điều đấy sẽ giúp trải nghiệm của bạn trở thú vị hơn, cho dù đang ở một nơi hết sức thân quen và phổ biến như Đà Lạt.
Let's start!
- Hey, chán quá, đi đâu giờ?
- Đi Đà Lạt đi mày :">
- LẠI ĐÀ LẠT ÀAAA?
- 4 mùa đi đủ 4 lần rồi đó, lần đầu còn ham hố đi chỗ này nọ nọ kia, mấy lần sau cũng vậy chánnnnnnnnnn!!!
- Thôi vầy đi, đợt này mình sẽ làm một thử thách, trong 24 giờ, đi tour các quán Cafe ở Đà Lạt nhiều nhất có thể :"> Quất không?
-Ok lên luôn :">
Và thế là bọn mình đã có một chuyến đi Đà Lạt "ngập ngụa" hình sống ảo và say cà phê từ sáng tới tối.
Đầu tiên, nơi mình chọn cho buổi sáng là "Quán Của Thời Thanh Xuân" Link quán đây: https://www.facebook.com/quancuathoithanhxuan/ Quán này được lập ra và vận hành bởi những bạn khiếm thính, nên mọi giao tiếp ở quán đều bằng giấy viết và thủ ngữ. Quán dễ thương lắm cơ, nhạc cổ điển, indie nhẹ nhàng rất thích hợp để chill. Nước trong quán thì không có ghi giá mà tuỳ cách bạn cảm nhận mà định giá nước ở đây.
Vì là quán của các bạn khiếm thính nên quán thật sự yên tĩnh, và cho dù có đi nhóm đông người thì mọi người vẫn cố gắng giữ không khí trật tự và yên tĩnh hết mức có thể. Do đó, chi chít trên bức tường của quán là những mảnh giấy stick note về cảm nhận của khách đến đây, nếu không thật sự cảm thấy bình yên và cảm mến với quán, chắc cũng không có nhiều giấy stick dán đến vậy.
Tạm biêt Quán của thời thanh xuân, mình đi tiếp về phía Trại Mát, và tạt vào quán tiếp theo là "Tiệm cà phê túi mơ to" - mình không biết có phải không, nhưng vừa nghe tên là nghĩ ngay đến cái câu lyrics "Anh có một túi mơ to, giấu trong lớp ngoài gầy guộc" trong bài Mơ của Idol Đen Vâu. Mà view ở đây như mơ thật, ngồi uống thử tách "Sugar Daddy" rồi ngắm thung lũng hoa Thái Phiên phía xa, dù là sáng sớm hay giữa trưa thì cảnh cũng không bớt đẹp, mỗi tội quán đông lắm luôn ít, người người chen chút ngồi rồi check in các kiểu nên cũng không tận hưởng được lắm =_=
Thế là xong buổi sáng, buổi chiều mình muốn có không khí trầm lắng và nghĩ dưỡng hơn. Và nơi đầu tiên hiện lên trong mình, cũng là một trong những quán cà phê "must go" mỗi khi đến Đà Lạt, chính là "Cà phê Tùng" nơi gắn liền với hai từ "lịch sử" với hơn 60 năm tồn tại bền vững, như chính cái hồn, cái chất thơ của Đà Lạt vậy. Mình chưa bao giờ biết rõ về Tùng. Tùng trong mình, là những mảnh ký ức chắp vá, từ những câu chuyện, và những người đã cùng mình.
-Trịnh Công Sơn gặp Khánh Ly ở chỗ này nè
- Còn cái bàn kia là nơi Lê Uyên gặp Phương, ông Phạm Duy thì ngồi bàn bên cạnh...
-Ừ,...
Khách ở đây hút thuốc rất vô tư, mình thì ghét khói thuốc lắm, nhưng chẳng hiểu sau với Tùng lại khác...Cũng là thứ mùi nồng và hắc chẳng bổ béo gì cho lá phổi, nhưng ở đây lại là thứ hương thơm của sự xưa cũ và hoài niệm. Thời gian ở đây, gần suốt 60 năm đã ngưng đọng và tách biệt với sự xô bồ ngoài kia...
"Ngồi với em ở cái bàn Lê Uyên Phương đi"
hay "Chị thích ngồi một mình, chỗ cái bàn ma-nơ-canh ấy" Mình thì bước ra cửa, nhìn qua tấm kính, Bên trong tối tối le lói vài ánh sáng rọi vào, lướt qua làn khói trắng phản phất...
Vào cuối ngày, mình di chuyển đến "Still", một nơi rất nổi tiếng, luôn chen chúc người người ra ra vào vào chụp chụp chẹt chẹt. Mà Still ngộ lắm, dù xô bồ cách mấy thì Still vẫn rất yên tĩnh, và cái play list của Nguyên Hà, của Vũ, vẫn phong cách Nhật bản đặc trưng với chiếc chuông gió. Chiều muộn, khách cũng bắt đầu vắng. Quán lên đèn, cái màu vàng hiu hắt của ánh đèn và cái lại của đêm Đà Lạt đặc biệt lắm, như kiểu bạn đang ở trong một khu phố miền quê nước Nhật vào buổi đêm ấy.
Và thế là hết một ngày ở Đà Lạt. Dù có đi Đà Lạt bao nhiêu lần, thì chắc mãi cũng không thể chán được, bạn đi với ai, bạn làm gì, và trải nghiệm của bạn ra sao ở mỗi lần đều khác nhau, đều có những điều thú vị riêng của nó. Ừ, mình yêu Đà Lạt lắm, mình thích bình yên và cũng muốn tận hưởng Đà Lạt một cách bình yên.
khám phá đà lạtĐà lạt
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.
Trong những ngày SG mưa SML mình lại nhớ đến cái hồi tháng 4-5 gì đấy, tức mới cách đây chưa tới nửa năm.
Lúc đó ra đường ngày nào cũng 38-39 độ. Và đó là lý do tại sao tụi mình quyết định làm một chuyến Nam Cát Tiên.
Vào bài mình sẽ nói kỹ hơn, nhưng thời gian vàng để đi Nam Cát Tiên là khoảng tháng 4 - lúc chưa mưa và ít vắt/ đĩa cho an toàn.
Có những ngày thảnh thơi,
chỉ nằm một chỗ ngắm mây trời, rồi gió thổi nắng chiếu ngủ thiếp đi lúc nào cũng chẳng hay,
Buổi chiều mưa bụi lất phất, lại chạy vào Tùng, chỉ để ngồi ngắm phố, rồi hít cái không khí phản phất mùi khói thuốc.
Cuối ngày chạy vội lên Tiệm cafe tháng 3 ngắm Đà Lạt hoàng hôn.
Vậy là lòng đủ bình yên...