Đó là một vài ngày cuối năm, mình quyết định dành ra 2 ngày để rong rủi khắp đất An Giang.Mình thích dùng từ Lang Thang, vì không cần bất cứ mục đích hay điểm đến nào cả, chúng mình cứ đi, tà tà, thấy chỗ nào đẹp là dừng chân lại chụp. Không cần hoành tráng, không cần hùng vĩ. Tụi mình thích điều gì đấy thật đơn giản và bình dị.Hành trình chi tiết các bạn xem ở bài review giúp mình nha ^^
Vài chiếc ảnh tươi mát của mình trong chuyến đi Nam Cát Tiên trốn Sài Gòn hồi tháng 4 vừa rồi.Mình đã có một bài review dài hơi rồi, nên album này là để tổng hợp lại toàn bộ phần hình ảnh dùng trong bài thôi nha ^^Chi tiết bà con cô bác quẹo lựa bài review giúp mình ạ :D
Hôm nay mình sẽ thả nhẹ cho các bạn vài chiếc ảnh mình chụp ở Đồng cừu suối Nghệ - trên đường đi BR-VT.Đây là một trong những chỗ mình khá thích. Thứ nhất vì sự thân thiện của các anh chị chủ và mục đồng nơi đây. Thứ hai là bởi vì sau hơn 3 năm trời khi mình đi lại thì mọi thứ vẫn vậy, vẫn giữ được cái chất và sự thân thiện. Vẫn không thu thêm phí và vẫn hài hoà giữa du lịch và cuộc sống thường nhật của mấy bé cừu.Note: nói vậy chứ cũng tự giác, nhóm đi thì sẽ gửi lại 200-300k để cảm ơn ^^
Đây là bức tranh được giải vàng hạng mục Social Design của A’design Award năm nay.Vì sao ít người biết?Vì nó nằm ở ga Quốc Nội T2 - mà khách ga này nội gửi đồ, check in thủ tục các thứ còn không kịp chứ huống hồ chi là sống ảo.Nhưng thật sự nếu bạn phải đến sân bay sớm hoặc máy bay delay thì đây sẽ là một trong những lựa chọn có thể giúp bạn tận dụng thời gian hiệu quả :>Tranh sen sẽ mở rộng vòng tay với mọi đối tượng khách từ Quốc Tế T2 đến Quốc Nội T1
Nói gì nhỉ, mình sẽ dùng từ Cực phẩm để miêu tả về cánh đồng ấy.Có những thửa ruộng,Đan xem với những hàng thốt nốt, sinh ba, sinh đôi có, cô đơn cũng có,Phía xa là những rặng núi Cái rồi khi hoàng hôn xuống, tia nắng vàng chiếu ngang triền núi tạo nên từng lát cắt của không gian: lớp đầu tiên là con người vẫn đang lam lũ làm việc, gặt lúa, thu hoạch, mấy đứa nhỏ chờ cha mẹ trên con đường; lớp thứ hai là từng tán cây xanh nằm đè lên lớp nắng vàng hiu hắt.Cực phẩm đấy ^^
Mình chụp ảnh này tại chân cầu Vàm Cống, nhánh phía tỉnh An Giang.Cây cầu này có nhiều chuyện để nói lắm.Nói về khung cảnh, đó là một bãi cỏ xanh rì, với những trụ cầu nằm song song nối tiếp nhau kéo dài tận hơn trăm mét, lại còn uốn lượn vô cùng mềm mại nữa. Có cái gì đó hoà trộn giữa hơi thở của sự hiện đại, của công nghiệp hoá - khi cây cầu thúc đẩy giao thương giữa các tỉnh miền tây nam bộ với SG, lại có gì đó bình dị gần gũi với bãi cỏ xanh rì và những tia nắng vàng ngắt mỗi buổi sớm.