Chào các bạn, mình là Tường. Hôm nay mình sẽ kể cho các bạn nghe về chuyến phượt đầu tiên của 3 thằng sinh viên chưa trải sự đời mà dám thúc xe gần 400 cây từ Bến Tre lên tận Đà Lạt.
Trước Tết năm 2019, tụi mình lên kế hoạch rõ ràng cho chuyến đi với 4 đứa. Book homestay xong xuôi, chuẩn bị hành trang lên đường thì đột nhiên một đứa bùng kèo (gia đình nó sợ mất cục vàng đó mà haha). Thế là chỉ còn 3 đứa: mình, Phúc và An. Tụi mình dự định qua nhà An ngủ ké đến 1h sáng thì lên đường nhưng đột nhiên nó đổi kế hoạch là đi luôn trong đêm. 7h tối, chen chúc trong dòng người từ khắp miền Tây đổ về Sài Gòn, nhích từng chúc một, tụi mình mất tận 4 tiếng rưỡi để lên tới Thủ Đức. Quá mệt mỏi, An bảo ghé vào quán cafe overnight nào đó gần ngã tư Thủ Đức nghỉ lại. Vào quán uống ly nước chanh nóng gần 30k (pha xử lí hơi ngu vì tự nhiên muốn đi ngủ mà uống nhiều vitamin C), nhạc mở xập xình như vũ trường barclub, không thằng nào ngủ được. Họp nhau "ừ" 1 tiếng rồi 3 thằng phóng xe đi tiếp giữa đêm luôn. Dọc đường từ đầu QL51 đến ngã 3 Dầu Giây không 1 bóng người, chỉ có 3 tụi mình, cũng sợ vì giữa đường mà xe trục trặc là ăn cám vì không thằng đem đồ nghề sửa xe theo. Lúc mình dừng xe đợi 2 đứa kia vì mình chạy có hơi nhanh, bỗng có 2 thanh niên đeo khẩu trang, mặc đồ phong cách racing boy thêm quả chạy raider độ áp lại hỏi mình đường này có đi Vũng Tàu không? Trong đầu nghi nghi, ai lại đi Vũng Tàu giờ này mà hỏi đường, mình nó nói là sai rồi quay lại QL51 đi, đúng lúc đó thì 2 bạn mình lên tới thì tụi nó nhìn nhìn rồi kéo ga chạy 1 hơi (chắc nhắm cân 3 không nổi haha). Hú hồn cái hồn còn nguyên!! Tiếp tục xé gió giữa đêm, đến đầu ngã 3 Dầu Giây, mém bị xe giường nằm vượt đèn đỏ hốt, lại hú hồn tiếp. Đuối quá 2 thanh niên kia rủ vào quán cafe võng ven đường ngủ. Thêm 1 pha xử lí ngu người nữa là muốn ngủ lại kiu 3 lon bò húc ra mà húc. Nằm trằn trọc vừa lạnh mà trong người vừa lân lân "tăng lực", thêm mấy anh xe pô độ kéo ầm ầm ngang qua, không ngủ được lần thứ 2. Ráng cố thủ đến 4h sáng thì tụi mình lên đường tiếp. Đổi tài cho thằng bạn, mình ngồi sau. Má ơi nó lạnh! Ngồi mà tay mình run run, gió thổi như cắt vào da thịt, phê như phê cỏ. Gặp mình ngồi trước chắc xuống xe dắt bộ quá. Mà được cái vui là đến sớm đạo khúc Đồng Nai thì thấy các cô các dì bận áo dài đi lễ nhà thờ buổi sớm, nó đẹp làm sao!! Trời sáng thì không khí cũng dần bớt lạnh đi, tụi mình ghé vào 1 quán cơm gần chợ ven đường tranh thủ nạp thêm năng lượng. Ăn xong, full mana rồi thì tụi mình đi tiếp. Dọc đường đi bạn sẽ thấy muôn vàng cảnh đẹp: nào là rừng cao su rụng lá dọc QL20, đá 3 chồng, đèo Chuối nhưng không có chuối,... Tụi mình dừng chân ngay miếu 3 Cô giữa đèo Bảo Lộc, chấp tay cầu bình an, cho máy xe nguội chút, tranh thủ ngắm cảnh sắc núi rừng cao nguyên, đi WC xong rồi dọt. Đến trưa thì ôi thôi cái nắng Đức Trọng gắt gao làm nản lòng bao anh phượt thủ, thêm quả tan trường các em học sinh đi đặc lộ, tụi mình không dám chạy 50km/h luôn. Bỗng lại gặp được 1 hồ nước xanh bao đẹp luôn, mình không chắc đó có phải hồ Đại Ninh hay không nhưng cũng tranh thủ dừng lại check-in. Đến đây thì mình bị lạc An, gọi không bắt máy, mình thì chạy trước mà ngỡ chạy sau cứ phóng ga tìm, còn thằng An thì ở sau mà đứng lại đợi như đúng rồi. Trời càng nóng 2 thằng mình càng quạo, chạy tới chân đèo Prenn chửi bới um sùm như trẻ trâu, hên là không có dân chúng ra coi haha. Lát sau thì An cũng chạy lên tới, hú hồn. Nhưng không khí se lạnh của đèo Prenn đã làm dịu tụi mình lại. Đến homestay, dù Đà Lạt nay đã nóng rồi nhưng được chị chủ homestay xinh đẹp tư vấn tận tình, chỉ tụi mình chỗ đổ xăng này nọ, cộng thêm phần đuối quá rồi nên hổng tranh cãi nữa mà bắt tay làm hòa, 3 thằng ngủ 1 mạch đến chiều tối...
Hành trình này mình xin phép chỉ kể đến đây thôi, còn những địa điểm vui chơi và ăn uống ở Đà Lạt thì mình xin phép không review vì mình muốn các bạn tự trải nghiệm và đánh giá. Cảm ơn các bạn đã bỏ thời gian lắng nghe mình! Chúc các bạn có thêm động lực "phượt" cùng bè bạn, lưu lại những khoảnh khắc nhân lúc mình còn trẻ còn khỏe, xăng nó cũng còn rẻ. Chào nhé!