Blog Viết Cho Những Chiều Hoàng Hôn
cover

Viết Cho Những Chiều Hoàng Hôn

avatar
Anh Tuấn dot Thứ 3, 24/03/2020
Theo dõi Gody.vn trên Google news
Những hành trình tuổi trẻ, tôi đã đi qua biết bao chiều hoàng hôn. Những tia sáng yếu ớt cuối ngày, những con gió mơn man chiều lãng du khẽ lay động tâm hồn kẻ suy tư, vực dậy nhiều ký ức tưởng chừng đã lắng sâu. 
Vẫn còn những hoàng hôn rữ rỡ phía trước. Và vào một ngày nào đó, tôi sẽ lại ngồi đây kể cho bạn nghe những hành trình tuổi trẻ.
Một ngày cuối tháng 3, không khí Hà thành vẫn nhuốm một màu ảm đạm mang tên "Cô Vy". Công việc cũng theo đó mà trì trệ. Thôi thì cũng mong đại dịch khủng khiếp này sớm qua để những ngày bình yên sớm về. Và quan trọng hơn là để đôi chân của kẻ lang thang này bớt thổn thức.

Sau gần 2 tháng quẩn quanh với chu kỳ được lập trình đều đặn hằng ngày: đi làm - về nhà, tôi cảm thấy ngột ngạt và bí bách hơn bao giờ hết.Cũng giống như mọi người, tôi cũng thèm khát được đi đâu đó, miễn là "đi". Nhưng thôi, đang trong giai đoạn dịch bệnh căng thẳng, ở đâu thì cứ yên vị ở đó. Chờ khi hết dịch ta sẽ phục thù.

Không đi được thì lôi ảnh cũ ra ngắm. Vừa ăn xin dĩ vãng và cũng xem như du lịch qua những tấm hình.
Nếu đã đọc những bài viết trước của tôi thì bạn có thể nhận thấy nơi tôi yêu nhất là Hong Kong, nơi thân quen nhất là Bangkok, nơi muốn trở lại nhất mang tên Chiang Mai, nơi có duyên nợ tiền kiếp mang tên Bagan và nơi muốn đặt chân tới nhất trong những ngày đầu xuất ngoại là Seoul.
Và dù ở nơi đâu, dù tình cảm tôi dành cho nơi đó như thế nào thì khoảnh khắc mà tôi yêu nhất, khung cảnh mê hoặc ánh nhìn của tôi nhất vẫn là những chiều hoàng hôn.
Không biết nên bắt đầu từ đâu. Xem lại từng khung hình mà ống kính của tôi ghi lại. Những sắc hồng, những ánh cam hay những vệt sáng đỏ ửng, tất cả hòa trộn tạo nên những khung hình rất riêng mà không hề trùng lặp tại bất cứ nơi nào, tại bất cứ thời điểm nào.

hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
Những hành trình tuổi trẻ, tôi đã đi qua biết bao chiều hoàng hôn. Những thời khắc đó khơi nguồn nhiều cảm xúc trong tôi. Những tia sáng yếu ớt cuối ngày, những con gió mơn man chiều lãng du khẽ lay động tâm hồn kẻ suy tư, vực dậy nhiều ký ức tưởng chừng đã lắng sâu.

Dải màu đỏ, cam, ánh hồng cùng hòa trộn rồi in màu xuống mặt nước tại một trong những điểm ngắm mặt trời lặn đẹp nhất hành tinh mang tên U Bein - cây cầu gỗ tếch nối liền hai bờ sông Taungthama.

Những vệt nắng hồng rực đầy huyền hoặc và sau đó mờ dần sau những đỉnh tháp tại Bagan, đem theo sự luyến thương của con tim kẻ lữ hành.

Cánh chim buổi chạng vạng tại ngã ba sông nơi mảnh đất cố đô Ayutthaya dung dị, trầm mặc.

Chiều hoàng hôn thiếu sắc hồng tại Chiang Mai yên bình. Buổi cuối chiều đi lang thang dọc con đường bao quanh thành cổ. Chiều tà xám xịt, tôi đứng ngắm "đóa hồng phương bắc" dần chìm trong đêm đen tại sân thượng tòa nhà Maya.

Sắc cam phía chân trời tại con đường ven biển Songdo - Busan. Những tia nắng cuối ngày len lỏi qua tán cây tại đảo Jeju.

Và thân thuộc hơn cả là những buổi chia tay với ánh mặt trời ngay tại cây cầu Phùng bắc ngang qua sông Đáy quê tôi.
Dù hoàng hôn có hiện diện ở bất cứ nơi đâu, với những diện mạo không giống nhau thì duy chỉ có một chân lý, không hề thay đổi. Đó là vào những thời khắc đó tôi được sống thật với bản thân mình nhất. Ừ thì hoàng hôn đẹp lắm, nhưng hoàng hôn cũng buồn lắm.

hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
Những dải màu thêu dệt nên khung cảnh cuối chiều đầy mộng ảo. Đã có những chiều tôi đi bộ cùng người ấy, vừa nắm tay, vừa hát và cùng dõi theo ánh nắng chiều dần tan trên cây cầu quê hương. Hay những ngày tháng độc bước trên cây cầu đó, vừa đeo tai phone, lắng nghe bản ballad du dương và thưởng ngoạn buổi chiều tà đầy phiêu du. Chỉ cần như vậy thôi cũng đủ an yên từ tâm rồi.

Những vệt nắng chiều tại những nơi tôi đã đi qua, mang những sắc thái riêng. Nhưng đều mang một năng lực vô hình có thể xoáy sâu vào tâm thức tôi. Năng lực đó vừa khiến đầu óc tôi trở nên thư thái, nhẹ bẫng đến lạ. Có lẽ vẻ huyền hoặc, mộng mị, lãng mạn của những chiều hoàng hôn khiến tâm hồn tôi được nhẹ gánh, vơi bớt phần nào những bụi trần của nhân gian. Lúc đó tôi không còn nghĩ được gì nhiều, chỉ vô định ngắm những vệt sáng cuối cùng và cũng chỉ muốn buộc chúng lại để ngày khỏi tắt và đêm dài đừng bao phủ khoảng không.

Và cũng có những khi, chính năng lực vô hình đó lại vực dậy trong tôi những ký ức u buồn. Chợt nhận ra sắc đỏ của hoàng hôn cũng tựa như ánh mắt người thương trong buổi chia li. Cũng là một buổi hoàng hôn như bao ngày, nhưng có lẽ đó là chiều hoàng hôn buồn và dài miên man. Bao cảm xúc cũng theo đất trời, theo những tia nắng mà lụi tàn. Hoàng hôn là sự giao ban giữa ngày và đêm và cũng là sự chuyển dịch từ niềm vui sang nỗi buồn. Mặt trời tàn nhẫn bỏ lại thế giới, những tia nắng rơi dần phía chân trời xa xăm. Lúc đó chỉ còn lại con tim lẻ bóng của bạn trẻ mới bước vào những ngày đầu tuổi đôi mươi. Thật đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời. Những năm tháng đó, trái tim non nớt như gục ngã, bao ước nguyện vỡ tan, cảm thấy bản thân là người thống khổ, bất hạnh nhất thế gian. Và những chiều hoàng hôn sau đó, là những chiều hoàng hôn đằng đẵng nhất, buồn nhất. Có lẽ thời khắc buổi chạng vạng lúc này tựa như một tri kỷ có thể lắng nghe, có thể hiểu thấu những nỗi buồn sầu của trái tim tan vỡ. Người ta nói tâm trạng càng buồn thì hoàng hôn càng đẹp. Câu nói đó đích thực là dành cho tôi.

Sau nhiều những va vấp, thăng trầm thì con tim son trẻ đã dần bình phục. Những chiều hoàng hôn sau đó dần khởi sắc trở lại. Thực ra thì hoàng hôn không hề đẹp lên, vì khoảnh khắc đó đủ đẹp rồi. Có lẽ thời khắc kết thúc một ngày đẹp hay xấu phụ thuộc phần nhiều vào cách tâm trạng, vào cách nhìn nhận của mỗi người.

"Hoàng hôn đẹp nhưng vội tan
Cũng như tình ta...
mau vội tàn."

Những câu chữ xuất hiện trong cuốn sách mới nhất của anh Phạm Trí.
Có lẽ những dòng đó viết riêng cho câu chuyện của tôi.
Hợp rồi tan, tàn rồi lại khởi. Âu cũng là duyên số, cũng là chuyện thường tình trong nhân gian. Con người ta kể cũng lạ. Bao chuyện buồn, hận cũ, sân si, phiền muộn thì hay ủ lâu. Rồi khi yếu lòng lại lôi ra gặm nhấm. Để rồi những mảnh vỡ đó lại thêm một lần cắm sâu, đau đến nhói lòng.
Dù mọi chuyện có ra sao, dù hoàng hôn đẹp nhưng mau tan thì hãy tự trấn an bản thân "mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi".
Vẫn còn những hoàng hôn rữ rỡ phía trước. Và vào một ngày nào đó của thì tương lai, tôi sẽ lại ngồi đây kể cho bạn nghe những mẩu chuyện về hành trình tuổi trẻ.


south korea ( hàn quốc ) myanmar hà nội Cố đô Ayutthaya chiang mai busan bagan bagan mandalay mandalay

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 31/12/2022
Love
8 Bình luận
avatar
Anh Tuấn

Fanpage: Wind 1124/ insta: Wind.1124 My Blog: https://www.wind1124blog.com

10 Quốc gia
29 Tỉnh thành
2,701 Người theo dõi
11 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
avatar
Thanh Ngoc màu đẹp vậy
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Anh Tuấn Do màu hoàng hôn đã đẹp sẵn rồi bạn
avatar
Vương Thùy Dương những chiều hoàng hôn hay bình minh lúc nào cũng đẹp rụng rời
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Anh Tuấn Mình cũng mê nhất 2 khoảnh khắc đó
avatar
Đinh Tỷ bây h chỉ ngồi nhìn lại đống hình cũ thôi chứ thiệt ko dám đi đâu
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Anh Tuấn Đúng rồi bạn, chờ hết dịch ta phục thù
avatar
Vũ Thuỳ Dương bài viết hay thật sự luôn
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Anh Tuấn Cảm ơn bạn nha
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
Chờ mãi cũng đến cuối tuần. Để đưa em đi một vòng Bangkok
Hôm nay Hà Nội vào thu. Bỗng dưng lại muốn viết thư thế này. Hà Nội, có những chiều hoàng hôn rực đỏ, in bóng mơ màng trên mặt nước hồ Tây.  Có hương sen thanh mát thoảng trong gió hè.  Có những buổi chạng vạng cuối thu. Chạy xe qua những con phố ven hồ, thấy lòng an yên đến lạ.
Tới Cần Thơ, khi thả bộ trên con đường Hai Bà Trưng thì ít ai có thể làm ngơ mà không thưởng cảnh bến Ninh Kiều bên dòng Hậu Giang.
China Town - Singapore Tới bất cứ quốc gia nào, bất kể thành phố nào có China Town thì điểm đến này luôn nằm trong plan của mình. Tại Singapore khi mà công dân gốc Hoa chiếm tới 77%. Khu phố người hoa mang nhiều bản sắc ẩm thực, văn hoá.
Làng bích hoạ Gamcheon - Busan: từng là một ngôi làng cổ trên đồi, nhìn hướng ra biển với những căn nhà cũ kỹ, xuống cấp. Năm 2009 ngôi làng được những nghệ sĩ phục dựng bằng những sắc màu đầy tính nghệ thuật. Ngôi làng tranh tường bắt đầu được nhiều người biết tới với những khung hình rất riêng. Gamcheon được mệnh danh là Santorini của xứ Kim Chi.
Một trip nhỏ cuối tuần. Bắt vội chuyến xe đêm tới cửa khẩu Móng Cái. Nhận giấy thông hành, đi bộ qua cây cầu bắc ngang qua dòng Bắc Luân và tới phía bên kia biên giới nước bạn.
Nơi được xem như cửa sổ tâm hồn của phố núi Pleiku. Với mặt nước phẳng lặng, lấp lánh ánh bạc trong nắng chiều. Những hàng cây phủ kín đôi bờ. Nhành cây, cánh hoa mỏng mảnh khẽ rung theo từng ngọn gió.
Chuyến ghé thăm không dự tính trước nên có phần vội vã, chóng vánh. Chạy xe hơn 50 km đường đèo từ Kon Tum lên chỉ để sạc đầy pin cho lá phổi bằng bầu không khí sạch trong, mát lành rồi lại về Kon Tum. Măng Đen trải thảm chào đón tôi với con đường dốc mềm mại dưới bóng thông thẳng tắp, xanh rì và mãn nhãn.
Tới Pleiku hãy thử thức dậy thật sớm, dạo bộ để cảm nhận những cơn gió đang mơn man chạy qua lớp khẩu trang, hít thở nhẹ nhàng để cảm nhận bầu không khí phố núi chạy nhẹ qua lồng ngực. Nhìn ngắm thành phố đang dần hồi sinh sau đêm đen. Chỉ đơn giản vậy thôi là đủ để yêu nơi này rồi.