Tôi biết đến khu vườn Tùng Hạ qua câu chuyện "rời xa phố thị" của chị Nguyễn Tường Miên. Cái tên Tùng Hạ bắt nguồn từ bài thơ Đường "Tìm ẩn sĩ không gặp". Phía sau cái tên bình dị đó là cả hành trình xanh "thuận tự nhiên" đầy sóng gió và thăng trầm kéo dài xuyên suốt 15 năm trường kỳ của chị Miên.
Tôi biết đến khu vườn Tùng Hạ qua câu chuyện "rời xa phố thị" của chị Nguyễn Tường Miên. Cái tên Tùng Hạ bắt nguồn từ bài thơ Đường "Tìm ẩn sĩ không gặp". Phía sau cái tên bình dị đó là cả hành trình xanh "thuận tự nhiên" đầy sóng gió và thăng trầm kéo dài xuyên suốt 15 năm trường kỳ của chị Miên.
Men theo con đường trục chính của làng hoa Vạn Thành, tới cổng nhà máy rượu vang Vĩnh Tiến, phía đối diện có một con dốc nhỏ và phía bên trái giữa dốc có Tùng Hạ đang chờ tôi ở đó. Bước vào khu vườn là một mùi hương nhẹ dịu phảng phất trong thinh không. Những luống hoa đều đặn, thẳng tắt được vui xới tỉ mẩn đang khẽ rung trong gió chiều. Tuy không phải là một địa điểm tham quan hay check in nhưng đến Tùng Hạ tôi như thấy được một Đà Lạt đúng "chất Đà Lạt" đang hiện hữu tại nơi đây.
Tiến về ngôi nhà nhỏ phía bên trong, tôi gặp một bạn thực tập sinh của Tùng Hạ. Sau một hồi làm quen, bạn dẫn tôi tham quan vòng quanh khu vườn và có giới thiệu khá chi tiết về những loài hoa, thảo dược cũng như quy trình chiết xuất những thành phẩm như tinh dầu, sáp thơm, hoa trà. Tại Tùng Hạ là một hệ sinh thái thu nhỏ với những loài thực vật như oải hương, bạc hà, sả chanh, sả java cùng nhiều loài hoa cỏ mọc tự nhiên cũng như gieo trồng theo mùa vụ. Khá đáng tiếc bởi tôi đến không đúng thời điểm những khóm oải hương rực tím khắp khu vườn (thường vào khoảng trung tuần tháng 1). Với tiêu chí nông nghiệp xanh phát triển lâu dài và bền vững. Từ khi còn là những mầm xanh đến khi trở thành những nhành cây cứng cáp, những loài thực vật tại vườn được chăm sóc đúng theo quy chuẩn organic. Bản thân những loài cây hương liệu tại vườn đều có khả năng chống côn trùng, cùng với đó là sự nuôi trồng bằng phân bón hữu cơ được ủ từ cây rừng, cành cây mục.
Tùng Hạ không chỉ có hương hoa dịu nhẹ khiến tinh thần tôi cảm thấy dễ chịu mà con người tại Tùng Hạ cũng thật nhiệt thành và gần gũi. Tôi không có cơ duyên gặp chị Miên bởi chị đang theo đuổi đam mê nông nghiệp xanh bên đất Mỹ. Tôi trò chuyện khá lâu với bạn thực tập sinh. Bạn gần gũi, cởi mở và thân thiện. Bạn có hỏi tôi:
- Nay dưới phố (trung tâm Đà Lạt) có đông không bạn?
- Nay là cuối tuần nên khá đông bạn nhé.
- À vậy thì thôi, mình có việc xuống phố, nhưng phố đông thì thôi. Mình không thích xô bồ.
Nghe bạn ấy nói vậy tôi hiểu thêm về những con người gắn bó với mảnh đất này. Họ mộc mạc, chất phác, yêu thiên nhiên và mặc nhiên không thích chốn phố thị ồn ã.
Buổi chiều tại Tùng Hạ, thời tiết có vẻ như không ủng hộ tôi cho lắm. Mây đen vần vũ, gió bắt đầu nổi và trời đổ mưa. Tôi trú vội trong căn nhà kính nằm giữa khu vườn. Từng ô kính khẽ rung lên bần bật khi gió thổi ngang. Ngồi trong căn nhà nhỏ, nhìn từng hạt mưa lăn nhẹ trên ô kính. Đôi tay lạnh run run, tôi khẽ nhấp ngụm trà ấm được pha từ hoa và thảo mộc của khu vườn. Không gian nhỏ thoang thoảng hương thơm nhẹ của tinh dầu tự nhiên. Trong không gian nhỏ xinh đó có những cuốn sách về nhiều loài thảo mộc, sách về nông nghiệp xanh mà chị Miên sưu tầm, có những cành hoa khô, cỏ khô được sấy từ rất lâu. Với bản thân tôi thì những nhánh hoa khô, cỏ khô đó không phải là sự úa tàn, đó là vẻ đẹp của quá khứ, vẻ đẹp không ngả màu theo thời gian. Một chiều mưa ướt át những tưởng mọi thứ sẽ ủ dột, u ám và vô vị lắm. Nhưng không, khoảng vườn xanh tại Tùng Hạ khiến tôi cảm thấy yên lành và thư thái đến lạ. Có lẽ trên hành trình miết mải của tuổi trẻ, nên có những khoảng xanh tĩnh lặng để tâm hồn được bảo dưỡng, để những bước chân an lạc được dừng nghỉ và rồi lại hứng khởi bước tiếp tới những đích đến phía trước.
Địa chỉ: Tung Ha Lavender Farm, Phường 5, Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng