Blog Tùng Hạ - Chiều Mưa Đà Lạt
cover

Tùng Hạ - Chiều Mưa Đà Lạt

avatar
Wind 1124 dot CN, 06/09/2020
Theo dõi Gody.vn trên Google news
Tôi biết đến khu vườn Tùng Hạ qua câu chuyện "rời xa phố thị" của chị Nguyễn Tường Miên. Cái tên Tùng Hạ bắt nguồn từ bài thơ Đường "Tìm ẩn sĩ không gặp". Phía sau cái tên bình dị đó là cả hành trình xanh "thuận tự nhiên" đầy sóng gió và thăng trầm kéo dài xuyên suốt 15 năm trường kỳ của chị Miên.
Tôi biết đến khu vườn Tùng Hạ qua câu chuyện "rời xa phố thị" của chị Nguyễn Tường Miên. Cái tên Tùng Hạ bắt nguồn từ bài thơ Đường "Tìm ẩn sĩ không gặp". Phía sau cái tên bình dị đó là cả hành trình xanh "thuận tự nhiên" đầy sóng gió và thăng trầm kéo dài xuyên suốt 15 năm trường kỳ của chị Miên.
hình ảnh
Men theo con đường trục chính của làng hoa Vạn Thành, tới cổng nhà máy rượu vang Vĩnh Tiến, phía đối diện có một con dốc nhỏ và phía bên trái giữa dốc có Tùng Hạ đang chờ tôi ở đó. Bước vào khu vườn là một mùi hương nhẹ dịu phảng phất trong thinh không. Những luống hoa đều đặn, thẳng tắt được vui xới tỉ mẩn đang khẽ rung trong gió chiều. Tuy không phải là một địa điểm tham quan hay check in nhưng đến Tùng Hạ tôi như thấy được một Đà Lạt đúng "chất Đà Lạt" đang hiện hữu tại nơi đây.

Tiến về ngôi nhà nhỏ phía bên trong, tôi gặp một bạn thực tập sinh của Tùng Hạ. Sau một hồi làm quen, bạn dẫn tôi tham quan vòng quanh khu vườn và có giới thiệu khá chi tiết về những loài hoa, thảo dược cũng như quy trình chiết xuất những thành phẩm như tinh dầu, sáp thơm, hoa trà. Tại Tùng Hạ là một hệ sinh thái thu nhỏ với những loài thực vật như oải hương, bạc hà, sả chanh, sả java cùng nhiều loài hoa cỏ mọc tự nhiên cũng như gieo trồng theo mùa vụ. Khá đáng tiếc bởi tôi đến không đúng thời điểm những khóm oải hương rực tím khắp khu vườn (thường vào khoảng trung tuần tháng 1). Với tiêu chí nông nghiệp xanh phát triển lâu dài và bền vững. Từ khi còn là những mầm xanh đến khi trở thành những nhành cây cứng cáp, những loài thực vật tại vườn được chăm sóc đúng theo quy chuẩn organic. Bản thân những loài cây hương liệu tại vườn đều có khả năng chống côn trùng, cùng với đó là sự nuôi trồng bằng phân bón hữu cơ được ủ từ cây rừng, cành cây mục.
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
Tùng Hạ không chỉ có hương hoa dịu nhẹ khiến tinh thần tôi cảm thấy dễ chịu mà con người tại Tùng Hạ cũng thật nhiệt thành và gần gũi. Tôi không có cơ duyên gặp chị Miên bởi chị đang theo đuổi đam mê nông nghiệp xanh bên đất Mỹ. Tôi trò chuyện khá lâu với bạn thực tập sinh. Bạn gần gũi, cởi mở và thân thiện. Bạn có hỏi tôi:
- Nay dưới phố (trung tâm Đà Lạt) có đông không bạn?
- Nay là cuối tuần nên khá đông bạn nhé.
- À vậy thì thôi, mình có việc xuống phố, nhưng phố đông thì thôi. Mình không thích xô bồ.
Nghe bạn ấy nói vậy tôi hiểu thêm về những con người gắn bó với mảnh đất này. Họ mộc mạc, chất phác, yêu thiên nhiên và mặc nhiên không thích chốn phố thị ồn ã.

Buổi chiều tại Tùng Hạ, thời tiết có vẻ như không ủng hộ tôi cho lắm. Mây đen vần vũ, gió bắt đầu nổi và trời đổ mưa. Tôi trú vội trong căn nhà kính nằm giữa khu vườn. Từng ô kính khẽ rung lên bần bật khi gió thổi ngang. Ngồi trong căn nhà nhỏ, nhìn từng hạt mưa lăn nhẹ trên ô kính. Đôi tay lạnh run run, tôi khẽ nhấp ngụm trà ấm được pha từ hoa và thảo mộc của khu vườn. Không gian nhỏ thoang thoảng hương thơm nhẹ của tinh dầu tự nhiên. Trong không gian nhỏ xinh đó có những cuốn sách về nhiều loài thảo mộc, sách về nông nghiệp xanh mà chị Miên sưu tầm, có những cành hoa khô, cỏ khô được sấy từ rất lâu. Với bản thân tôi thì những nhánh hoa khô, cỏ khô đó không phải là sự úa tàn, đó là vẻ đẹp của quá khứ, vẻ đẹp không ngả màu theo thời gian. Một chiều mưa ướt át những tưởng mọi thứ sẽ ủ dột, u ám và vô vị lắm. Nhưng không, khoảng vườn xanh tại Tùng Hạ khiến tôi cảm thấy yên lành và thư thái đến lạ. Có lẽ trên hành trình miết mải của tuổi trẻ, nên có những khoảng xanh tĩnh lặng để tâm hồn được bảo dưỡng, để những bước chân an lạc được dừng nghỉ và rồi lại hứng khởi bước tiếp tới những đích đến phía trước.

hình ảnh

Uploading 78%

hình ảnh

Uploading 27%

hình ảnh
hình ảnh

Uploading 32%

hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh

Loading...

hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
Địa chỉ: Tung Ha Lavender Farm, Phường 5, Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng
Homestay Đà Lạt lâm Đồng Đà lạt

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 30/12/2022
Love
6 Bình luận
avatar
Wind 1124 travel blogger

Fanpage: Wind 1124/ insta: Wind.1124 My Blog: https://www.wind1124blog.com

10 Quốc gia
30 Tỉnh thành
2,701 Người theo dõi
11 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
Chờ mãi cũng đến cuối tuần. Để đưa em đi một vòng Bangkok
Hôm nay Hà Nội vào thu. Bỗng dưng lại muốn viết thư thế này. Hà Nội, có những chiều hoàng hôn rực đỏ, in bóng mơ màng trên mặt nước hồ Tây.  Có hương sen thanh mát thoảng trong gió hè.  Có những buổi chạng vạng cuối thu. Chạy xe qua những con phố ven hồ, thấy lòng an yên đến lạ.
Tới Cần Thơ, khi thả bộ trên con đường Hai Bà Trưng thì ít ai có thể làm ngơ mà không thưởng cảnh bến Ninh Kiều bên dòng Hậu Giang.
China Town - Singapore Tới bất cứ quốc gia nào, bất kể thành phố nào có China Town thì điểm đến này luôn nằm trong plan của mình. Tại Singapore khi mà công dân gốc Hoa chiếm tới 77%. Khu phố người hoa mang nhiều bản sắc ẩm thực, văn hoá.
Làng bích hoạ Gamcheon - Busan: từng là một ngôi làng cổ trên đồi, nhìn hướng ra biển với những căn nhà cũ kỹ, xuống cấp. Năm 2009 ngôi làng được những nghệ sĩ phục dựng bằng những sắc màu đầy tính nghệ thuật. Ngôi làng tranh tường bắt đầu được nhiều người biết tới với những khung hình rất riêng. Gamcheon được mệnh danh là Santorini của xứ Kim Chi.
Một trip nhỏ cuối tuần. Bắt vội chuyến xe đêm tới cửa khẩu Móng Cái. Nhận giấy thông hành, đi bộ qua cây cầu bắc ngang qua dòng Bắc Luân và tới phía bên kia biên giới nước bạn.
Nơi được xem như cửa sổ tâm hồn của phố núi Pleiku. Với mặt nước phẳng lặng, lấp lánh ánh bạc trong nắng chiều. Những hàng cây phủ kín đôi bờ. Nhành cây, cánh hoa mỏng mảnh khẽ rung theo từng ngọn gió.
Chuyến ghé thăm không dự tính trước nên có phần vội vã, chóng vánh. Chạy xe hơn 50 km đường đèo từ Kon Tum lên chỉ để sạc đầy pin cho lá phổi bằng bầu không khí sạch trong, mát lành rồi lại về Kon Tum. Măng Đen trải thảm chào đón tôi với con đường dốc mềm mại dưới bóng thông thẳng tắp, xanh rì và mãn nhãn.
Tới Pleiku hãy thử thức dậy thật sớm, dạo bộ để cảm nhận những cơn gió đang mơn man chạy qua lớp khẩu trang, hít thở nhẹ nhàng để cảm nhận bầu không khí phố núi chạy nhẹ qua lồng ngực. Nhìn ngắm thành phố đang dần hồi sinh sau đêm đen. Chỉ đơn giản vậy thôi là đủ để yêu nơi này rồi.