Tà Năng (xã thuộc huyện Đức Trọng, Lâm Đồng) – Phan Dũng (huyện Tuy Phong, Bình Thuận) là “cung đường trekking đẹp nhất Việt Nam”, nên nhất định phải đi cho biết.
Đi rồi mới biết cung đường tà năng phan dũng mà mọi người truyền tay nhau nó đẹp đến ngở ngàng, Địa hình đường mòn đi qua các đỉnh núi, phong cảnh núi non hùng vĩ. Team mình lúc đó có 3 người và một anh tour guide người dân tộc. Chúng tôi không ai biết chỉ quen biết nhau trên một nhóm trekking trên facebook. Một chuyến đi tuyệt vời, dù nhiều lúc dậm chân dậm cẳng không muốn đi nữa do quá mệt.
Cung đường này lúc đó chỉ là những người dân tại đây biết thôi, do người dân bản địa vào rừng để khai thác và ít người biết tới. Từ khi anh Trần đặng anh khoa là người đầu tiên khai phá cung đường này Và truyền tai nhau phổ biến tới bây giờ. Là cung đường ai cũng muốn được chinh phục nó để thử thách bản thân mình. Có rất nhiều tour và lữ hành tổ chức cung đường này nhiều dịch vụ tiện ích bên để phù hợp với nhiều lứa tuổi và thành phần ai cũng có thể tham gia.
Chúng tôi bàn tính nhau là đi cung đồi lình và chiều dài tour là 35km 2 ngày 1 đêm, cấm trại đêm tại đòi lình. đặc biết chúng tôi đi ngay vào dịp tết tây sẽ đón năm mới trong rừng một điều gì đó rất thú vị mà ít khi có dịp đón giao thừa tại một khu rừng cách xa thành thị khói bụi. Mỗi người đều chuẩn bị tâm lý tốt, sức khỏe, tình thần thoải mái nhất và chuẩn bị hành lý thật kỹ cho chuyến đi tới. Balo mỗi người cũng ít nhất từ 16 đến 25 kg, nào là đồ ăn, bếp gas, nồi, quần áo, máy ảnh…vv
Bắt đầu đi team chúng tôi đón xe khách … để đi đến ngã 3 lâm đồng ở đó anh tour guide đón chúng tôi tại đó. nghĩ ngơi, ăn sáng uống cà phê nói chuyện với nhau để làm quen trước khi đi đón thêm một chuyến xe để đi vào bìa rừng. Những giây phút đầu tiên những bước đi rất chắc chắn và nhanh nhẹn, đi khoảng tầm 5 6km vượt qua những ngọn đọn này tới ngọn đòi khác lúc này bước chân rất nặng nề với balo gần 20kg, khi qua được mấy ngọn đòi team chúng tôi thoát ra khỏi rừng và bước ra là một khung cảnh cảnh hùng vĩ của những ngọn đòi bị cháy cỏ. Nhìn phía xa xa là những dãy nói trùng trùng điệp điệp. Con đường mòn đất đỏ như dải lụa uốn lượn quanh các quả đồi hình, len lỏi vào các vạt rừng. Cứ sau mỗi khúc quanh là dôc, chưa kịp hớp hơi lên hết con dốc này thì con dốc khác đã hiện ra như muốn vắt kiệt sức của bạn. Bạn buộc phải bước tiếp vì hai lí do: 1, nếu không đi thì bạn sẽ không bao giờ đến; 2, phần thưởng xứng đáng đang đợi bạn trên đỉnh dốc. Vượt lên đi, bạn sẽ thất điều kì diều. Đi một lúc chúng tôi đến cộc mốc đánh dấu 3 tỉnh: Lâm Đồng, Bình Thuận, Ninh Thuận, cột mốc ai cũng đều mong ước đều đến đây một lần.
Team mình cấm trại trên một ngọn đòi view nhìn ra dãy núi bên kia sườn, anh tour guide giúp chúng tôi tạo ra lửa, và nấu nước nấu đồ ăn. Ngồi quanh lửa trại những chúng tôi nói chuyện với nhau từ những chuyện đời thường, chuyện cuộc sống và những chuyện về những chuyến đi. Qua một đêm chúng tôi ngủ trong rừng gió rất mạnh và lạnh cảm giác lạ chổ team mình ngủ không quen nhưng cố gắng ngủ để có sức khỏe để ngày mai thức sớm để mai ra khỏi bỉa rừng Phan Dung ( Bình Thuận ).
Sau một đêm khó ngủ tại trong rừng chúng tôi thức sớm để đón bình mình và chuẩn bị đồ ăn sáng, pha cà phê, dọn đồ vào balo và lụm rác để đem đi đốt nhưng tuyệt đối không được xả rác. Hôm nay trời gió lớn khi đi qua leo lên các ngọn đòi gió ngăn cản chúng tôi cảm giác bị thổi ngược lại phía sau, những bước chân nặng trỉu, bạn của tôi người sovakia đi như một cơn gió tôi cố gắng để đi theo anh ấy để theo kịp mọi người để không cho mọi người chờ đợi tôi. Cảm giác rất mệt nhưng đổi lại khung cảnh nơi đây thật hùng vĩ không có từ nào diễn tả nơi này. Để về đích chúng tôi bắt đầu hạ độ cao từ 900m xuống còn 400m. anh porter chỉ cho chúng tôi nhận biết sự thay đổi độ cao bằng cách quan sát sự khác biệt của cảnh quan từ hệ rừng ôn đới lá kim sang rừng hổn giao lá rộng - lá kim rồi tới những trảng cỏ và cuối cùng là hệ rừng thưa rụng lá, hay còn gọi là rừng khộp - vốn vô cùng khắc nghiệt ở đây vào mùa khô, vì hầu hết các con suối sẽ đều cạn dòng nếu chẳng may bị lạc sẽ rất khó tìm được nước. Mọi người ở rừng phan dũng đi grap rừng để ra khỏi rừng Phan dũng, team mình thì đi trekking đến bìa rừng. chúng tôi đi với tốc độ như gió chỉ trong vòng 6 tiếng đồng hồ chúng tôi đã ra khỏi rừng phan dũng. Rồi team sẽ chia tay nhau tại đây.
Cũng nhờ trekking đường dài như vậy mà nhóm mình có thể tận hưởng được vẻ đẹp của vùng này, nhìn ngắm nhiều kiểu địa hình khác nhau. Có những lúc đường đất đỏ bụi mù, có những đoạn xuống núi nhìn thấy những thửa ruộng bậc thang. Có những cảnh không khác gì trong phim , người đang đi, nhìn thấy đồi thông cao cao xa xa, dòng suối phía trước, hàng nghìn con bướm vàng thi nhau bay qua vùng cao nguyên bằng phẳng. Rồi có những lúc cắm lều buổi sớm, mưa rơi trên đồi thông, không khí trời chiều lảng bảng mê hoặc, mây mù bao quanh đỉnh núi, ánh nắng chiều rơi rớt trên cao tạo nên cảnh tượng tuyệt đẹp. Rồi lúc gió thổi thông reo không khác gì tiếng mưa. Rồi buổi sáng sớm vừa nấu cháo yến mạch vừa ngắm mặt trời mọc trên đỉnh núi. Ôi kể không sao cho hết những giây phút đẹp đẽ.
” đâu cần phải đi đâu xa như nước ngoài, Việt Nam mình đẹp lắm, thơ lắm, tự hào lắm, Việt Nam mình ơi”