Nếu có ai đó nói rằng lên Đà Lạt dễ mắc phải “ngải heo” thì mình tin lắm á. Các bạn có ai giống mình không? Chẳng hiểu do thời tiết lạnh, đi đường xa nên nhanh đói hay sao mà cứ mỗi khi tới Đà Lạt thì tâm hồn ăn uống trong mình lại trỗi dậy mạnh mẽ. Phải chăng con đường nhanh nhất để đưa Đà Lạt tới trái tim đó chính là đường bao tử?
Câu hỏi muôn thuở khi tới
Đà Lạthay bất cứ điểm đến nào. Và đáp án thì vẫn luôn được cập nhật và làm mới từng ngày. Nếu bạn hỏi mình câu đó thì mình xin trả lời ngắn gọn và đầy đủ rằng: "nên ăn cả
Đà Lạtnhé". Chỉ đơn giản như vậy.
Đùa chút thôi, mình sẽ liệt kê list sương sương những đại diện ẩm thực Đà Lạt để bạn trải nghiệm: Kem bơ, bánh tráng nướng, lẩu gà lá é Tao Ngộ, lẩu bò Ba Toa, bánh mỳ xíu mại, dâu lắc, bánh mỳ chấm sữa đậu nành, đồ nướng, bánh ướt lòng gà Tăng Bạt Hổ, bánh căn, chè Nguyệt Vọng Lầu, sữa chua bơ chuối tại Khu Vườn Mùa Hè......còn vân vân và mây mây món nữa. Các bạn có thể bổ sung thêm giúp mình nhé.
Người ta nói dẫn người thương lên Đà Lạt dễ dính lời nguyền chia tay. Điều này thì mình chưa tin lắm (mặc dù chưa có cơ hội kiểm chứng). Nhưng nếu có ai đó nói rằng lên Đà Lạt dễ mắc phải “ngải heo” thì mình tin lắm á. Các bạn có ai giống mình không? Chẳng hiểu do thời tiết lạnh, đi đường xa nên nhanh đói hay sao mà cứ mỗi khi tới
Đà Lạtthì tâm hồn ăn uống trong mình lại trỗi dậy mạnh mẽ. Đi qua mỗi con dốc, tinh thần ẩm thực ấy lại thêm dạt dào và ào ào như thác đổ. Những món kể trên hầu như chuyến đi Đà Lạt nào mình cũng đã cho phép vị giác được tiếp xúc. Phải chăng con đường nhanh nhất để đưa Đà Lạt tới trái tim đó chính là đường bao tử? Nói vui thôi, bạn nhớ note lại list mình vừa recommend để dùng dần.
Bài viết này mình xin phép sẽ không viết chi tiết về những món phía trên nữa. Mình sẽ kể bạn nghe về những góc quán Đà Lạt. Những góc nhỏ đó không chỉ bán ẩm thực, bán hương vị mà còn hơn như vậy. Tới những nơi đó, mình nhận được những điều thú vị, mua được tuổi thơ và góp nhặt được những kỷ niệm khó phai.
1. Hoài niệm tại HỒI NỚ
Tiệm cơm mang tên "Hồi Nớ" nằm cuối con ngõ nhỏ trên đường Trần Hưng Đạo. "Hồi Nớ" nghĩa là "hồi ấy". Cái tên thân thương, mộc mạc gợi nhớ những hoài niệm về quá khứ. Bữa cơm với giá 55k/phần cho 5 món: 1 canh, 2 rau, 2 mặn. Quán sạch sẽ, thoáng mát và món ăn đậm đà hợp khẩu vị. Nhưng có lẽ thực khách tới "Hồi Nớ" không chỉ đơn thuần là dùng bữa. Tại tiệm cơm thân thương này, ta như mua được cả khoảng trời tuổi thơ. Là ô cửa, góc bàn, kệ tủ nhỏ, tiệm tạp hóa với những thứ quà bánh, đồ chơi của tuổi thơ. Những mảng màu của ký ức tại "Hồi Nớ" khiến mình như đang được trở về những thập niên về trước. Ôi cái thời chỉ mong ăn no, không cầu ăn ngon. Chỉ cần mặc ấm, không dám mơ mặc đẹp. Hồi ấy, chỉ cầm trên tay cây kem, gói kẹo bột hay một thứ đồ chơi rẻ tiền là đã thấy sung sướng muốn vỡ òa. Những ngày tháng đã qua sao đẹp và êm đềm quá. Đến "Hồi Nớ" bạn nhớ check in để được nhận một món quà tuổi thơ nhé.
Tiệm Cơm Hồi Nớ
Địa chỉ: 4 Trần Hưng Đạo, Phường 3, Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng.
2. Ăn cơm nhà tại Quán Cơm Ngày Ba Bữa
Thực tình thì mình không nhớ nhiều tới quán đâu. Nhưng bao tử và tâm hồn ẩm thực cứ thôi thúc mình phải khắc ghi cái tên thân thuộc và chân chất: "Ngày Ba Bữa". Quán có cơ sở tại đường Đống Đa và Trần Nhật Duật. Nếu bạn thích không gian đẹp để chụp ảnh check in thì mình nghĩ bạn nên tới cơ sở Đống Đa. Điều mình nhớ nhất (à không phải), điều mà vị giác, bao tử của mình nhớ nhất là món cà tím đun mắm và chả ốc. Tại tiệm cơm Ngày Ba Bữa là những món ăn trọn vị, đong đầy tâm ý và gần gũi như cơm nhà.
Tiệm cơm Ngày Ba Bữa.
Cơ sở 1: số 37 Trần Nhật Duật.
Cơ sở 2: số 37 Đống Đa.
3. Chị Hà Trang - Tiệm Mì Tôm Chanh - ăn mì gần nhà idol.
Ăn cơm Đà Lạt nhiều rồi, mình đổi gió chuyển sang ăn mì. Tiệm mì nhỏ nằm khuất sau căn nhà cấp 4 của homestay The May 31. Phía sau tiệm mì là một khu vườn xanh mát với góc nhìn hướng ra phía đồi thông. Nhớ hồi nhỏ xem quảng cáo trên tivi thích thú khi thấy tô mì đầy đặn với hai con tôm to bự nằm chễm chệ. Đến khi thực nghiệm, mình cũng háo hức mở bát ra nhưng hổng thấy con tôm nào hớt. Cả tuổi thơ hụt hẫng và vỡ mộng. Rồi niềm hy vọng về hình bóng bát mì trên quảng cáo đã xuất hiện tại Tiệm Mì Tôm Chanh. Tô mì đầy ú ụ với hai bạn tôm nằm giữa, bonus thêm chanh cắt lát, bò khô và trứng lòng đào. Ôi chao, cái vị chua chua, cay cay của tô mì khiến mình “mừng hết lớn”. Tô mì ấy, còn gợi lại ký ức về những ngày tháng sinh viên. Thường thì cuối tháng hết tiền sẽ làm bạn với mì gói (nhưng là mì không người lái, không có tôm, không có bò khô hay trứng gì hết). Xì xụp ăn mì, có hơi khó chịu một chút với nàng mèo tại homestay. Nàng ta cứ thướt tha đi lại trên bàn và nhìn chăm chăm vào tô khiến mình hơi mất tập trung vào "chuyên môn". Chỉ một thoáng, tô mỳ đã “cập bến” bao tử đầy đủ không sót sợi nào. Mình không hề nói quá hay phóng đại nhưng thực sự đây là tô mì ngon và ngầu nhất mình từng ăn.
Thời gian ăn mì thì không quá lâu, nhưng thời gian nán lại trò chuyện với chị Trang (chủ tiệm mì, quản lý homestay) thì lâu hơn rất nhiều. Chị Trang cởi mở, thân thiện, hoạt ngôn, dạn dĩ, từng trải, tình cảm, sâu sắc, nhiệt thành và luôn tràn đầy những năng lượng tích cực. Chỉ là một cuộc gặp gỡ tình cờ nhưng mình cảm thấy như đã thân quen với chị từ lâu. Hai anh em mình dễ dàng mở lòng để tâm sự với chị từ chuyện học tập, công việc tới du lịch, âm nhạc, nghệ thuật, tình cảm và gia đình. Qua cuộc trò chuyện thân tình, mình thấy có nhiều điểm tâm giao để gắn kết và cảm mến chị. Em gái mình và chị Trang có cùng gout âm nhạc. Chị từng làm báo và cũng thích viết lách, đọc sách giống mình.
Cũng thật tình cờ, chị Trang vô tình nhắc tới idol Thạch Thanh Bình (photographer). Mình thích những gam màu vintage, màu ảnh film và rất mê ảnh của Bình. Thì ra mình đang ở rất gần nhà idol, còn chị Trang thì là hàng xóm khá thân thiết với Bình. Chị bắt đầu kể cho mình nghe về cuộc sống của Bình. Chị chia sẻ về cuộc sống tại
Đà Lạtcủa chị và những con người yêu thiết tha mảnh đất phố núi cao nguyên. Nếu không vì lo về cho kịp chuyến xe đêm trở lại Sài Gòn thì mình cũng không rõ hồi kết của cuộc gặp mặt hôm ấy là khi nào nữa. Mải trò chuyện với chị mà xém chút quên trả tiền mỳ và cũng thật đáng tiếc vì chưa chụp với chị một tấm hình lưu niệm. Tạm biệt chị Hà Trang, tạm biệt The May, chào Tiệm Mì Tôm Chanh. Tô mì là mở đầu câu chuyện và cũng là điểm nối cho cuộc tái ngộ khi mùa dịch đi qua. Chúc chị Trang và
Đà Lạtluôn bình an. Chợt nhận ra, tựa đề bài viết là "Tới Đà Lạt, Mình Đi Ăn Cơm" nhưng mình đã ngẫu hứng kể quá tỉ mẩn về câu chuyện tô mì. Thực sự xin lỗi mọi người. Chúc mọi người luôn vui vẻ, mạnh khỏe. Qua mùa dịch mình sẽ lại trở lại
Đà Lạtđể ăn.....mì.
Tiệm Mì Tôm Chanh - Homestay The May - Stay & More
Địa chỉ: 25 Xô Viết Nghệ Tĩnh, Phường 7, Thành phố Đà Lạt, Lâm Đồng.
#Đà_Lạt #review_Đà_Lạt #Wind1124