Bài này mình sẽ không review gì cả. Mình chỉ muốn khoe với các cậu về những em bé Tà Xùa đáng yêu mà mình đã được gặp thuiii^^
Tà Xùa đi bị nghiện là thật các ông ạ. Nghiện cái không khí, nghiện từ món thịt nướng chấm chẩm chéo, hay măng đắng nướng chấm bột canh. Thèm xì xụp cốc mì nóng giữa mênh mông sương mù se se lạnh...
Một bức ảnh không hề giả trân. 22 tuổi vẫn hồn nhiên và ngông cuồng như một đứa trẻ mãi chẳng chịu lớn
Mình thích những đứa trẻ vùng cao vì nét đẹp ngây thơ của các em. Cũng có lẽ là vì bản thân đang là một cô giáo nên tình cảm dành cho các em nhỏ cũng dạt dào hơn một chút.
Mình thích cái cách chúng ngây thơ nô đùa và yêu thương nhau, chia cho nhau từng cái kẹo miếng bánh
Có thể mọi người sẽ nghĩ cuộc đời của những đứa trẻ này thật kém may mắn. Nhưng mình lại nghĩ chúng là những đứa trẻ hạnh phúc nhất thế gian. Bởi dẫu có nghèo đói, thiếu thốn, khó khăn, chúng chưa bao giờ dập tắt nụ cười..
Không giống như chúng ta, có thể đi làm lương tháng vài chục triệu, tiền ăn tiêu dư giả, cuộc sống xoay quanh tiền tài, danh vọng, nhà lầu, xe hơi, nhưng chúng ta vẫn luôn cảm thấy thật cô đơn giữa dòng đời xô bồ kia
Chó Tà Xùa cực kì thân thiện. Nó tự sà vào lòng mình ngồi và chờ mình vuốt ve, chứ không dữ như chó thành phố, chưa đến gần đã sủa inh om hàng xóm..
Có những con đường mà giày cao gót không thể đi đến, và cũng có những con người mà bạn sẽ chẳng bao giờ gặp được ở những tòa nhà văn phòng
yêu thương và chúng ta sẽ còn gặp lại nhau vào ngày gần nhất^^
yên báiKhu bảo tồn thiên nhiên Tà Xùa - Mõm Tà XùaTà Xùa Yên BáiTà Xùa
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.
và lần Tà Xùa thứ n+n tôi vẫn săn mây thành công anh em ạ. Lần này vẫn là tự lái xe đi nhưng tiến bộ hơn và đã khai sáng ra được một loài rượu đặc sản của địa phương là Hang Chú. Thôi thì nhớ núi nhớ rừng, mình lên làm xiên thịt quả ngô, xì sụp cốc trà nóng rồi về thủ đô bán chất xám
Kỉ niệm một vài chú ảnh lười chỉnh sửa trong chuyến đi Quảng Ninh một tuần của mình. Một tuần vừa học, vừa làm việc, vẫn tranh thủ đi sống ảo vài chú ảnh. Cảm ơn Quảng Ninh đã đón mình bằng một cái nắng cháy da cháy thịt và tặng cho mình một làn da không thể đen hơn_._
Hí anh em. Hôm nay mình sẽ giới thiệu với anh em một địa điểm nằm cách HN chưa đầy 50km. Nơi mà chúng ta có thể tránh cái nóng oi bức của HN mà không cần lên Tam Đảo, nơi mà mỗi dịp tháng 10-11 lại nhuộm tà áo vàng của loài hoa Dã Quỳ rực rỡ. Let's go!!!
Chào mừng các bạn đến với một bài chia sẻ đầy tính Alone của mình. Người ta truyền tai nhau 4 năm đại học nhất định phải có một lần cùng người yêu tay trong tay đi dạo 1 vòng quanh hồ Tây. Đen đủi thay, giờ mình đã đi làm năm đầu tiên rồi mà vẫn chưa gặp được chàng trai xấu số đó
Hí anh em. Nay mình lại ngoi lên để review cho anh em một Sapa hoàn toàn mới, không phải xô bồ, ồn ào, nhộn nhịp với các hoạt động thương mại mà vô cùng bình yên và tĩnh lặng...