Tôi nhận được tin của chị vốn là chị họ của mình đang ở Đà Lạt. Chị muốn hè này cho đứa con đi du lịch Singapore vài ngày, tôi nhận lời vì cũng lâu không ghé thăm chị. Kế hoạch lên sẵn chỉ vài tuần trước ngày khởi hành, vậy mà cũng chu đáo và thuận lợi hơn bao giờ hết.
Cháu thoát chết năm 5 tuổi vì uống lộn chai dầu hôi, cả nhà lo lắng và rất bất ngờ khi chau bình phục sau đó 7 ngày. Phải chăng Ơn trên phù trợ ? Giờ đây, ở tuổi 17 cháu năng động và nhiệt tình trong mọi việc xã hội. Với tôi, một người cậu đã trải qua bao sóng gió đời mình ở quốc đảo sư tử này, việc đưa cháu cũng không có gì là ngại cả.
Ba ngày ngắn ngủi, cậu cháu vui đùa, trò chuyện, rồi tâm sự. Cháu buồn khi biết năm sau tôi sẽ chẳng còn ở Sài Gòn nữa mà sẽ đi định cư luôn. Thời gian ngắn ngủi mà tôi dành cho đứa cháu tuổi mới lớn cũng chỉ vỏn vẹn 1 năm nữa.
Chị gái tôi đi cùng mà lại khỏe hơn ai hết, chị đi bộ rất khỏe, ở tuổi gần 50 ấy thì việc lội bộ cả ngày hầu như là không thể, vậy mà chị vẫn trụ được, còn hai cậu cháu thì mệt nhoài...
Cháu thích chụp hình, cháu bảo mỗi tấm hình cháu đều gửi gắm một tâm trạng vào trong đó. Ừ thì chiều cháu, tôi đầu trần chụp cho cháu mấy ngày liên tục, phơi nắng, dầm mưa tôi đều không ngại. Kết quả thật không phụ lòng hai cậu cháu.
Viết nhiêu đó chắc cũng đủ cho mọi người đọc rồi nhỉ ? Mời mọi người xem hình nhé
Sài Gòn, 23/07/2019