là nơi đẹp nhất trong những nơi m đã đi qua. Nhưng mình thích nhất ko phải bờ bên kia, phía trong làng - nơi dc UNESCO công nhận di sản, mà là phía bên này của hồ.
Cách bờ bên kia đi thuyền chút xíu 5-10p, nhưng mình đã đi bộ quanh hồ 5km để tới làng, đi xuyên qua cánh rừng nhỏ không 1 bóng người,
có 1 con đường mòn, mình đã ngồi vọc tuyết cả tiếng đồng hồ..
có con suối chảy giữa những hai bên rừng cây lá kim
...như trong truyện cổ tích Andersen vậy.
Gần đấy có 1 trạm tàu nhỏ, nhỏ xíu xiu nhưng ấm áp,
cà phê từ máy pha tự động tưởng ko ngon nhưng lại ngon không tưởng, chưa đến 2eur,
trong nhà ga tối đó chỉ có mình và 1 người nữa chờ tàu, chỉ cần mở cánh của bước ra ngoài là gió lạnh thốc vào mặt
Một sự yên lặng dễ chịu phải hiếm hoi lắm mới cảm nhận được.
Mình lúc đó còn nghĩ, không biết bác phụ trách tàu vào, tàu đi, tại ga này có cảm thấy cô đơn không khi mà ít người quá.
Viết hồi ko biết mình viết gì lun =))) . Thôi vậy ^^. Để quay lại vào mùa hè hoặc mùa thu viết tiếp.