Tháng 3/2019, kết thúc hành trình Phượng Hoàng Cổ Trấn (Hồ Nam, TQ), mình đã lập tức lên hành trình cho chuyến đi mơ ước đến Lệ Giang tháng 11. Tháng 6/2019, kế hoạch đã hoàn thiện và sau đó là 5 tháng dài chờ đợi như 5 năm trước khi bước vào chuyến đi. Hành trình 9N8D trải qua đủ mọi cảm xúc khiến mình cảm thấy không uổng hơn nửa năm chờ đợi.
Vì sao mình nói là "kỳ ngộ"? Bởi trước chuyến đi mình dự định chỉ đi cùng chị họ. Nhưng đến ngày trên tay cầm 9 cuốn hộ chiếu dán visa đỏ chót. Lúc đó chuyến đi không còn là chị em tình củm dắt díu du hí nữa mà là cả một tập đoàn nhỏ nhất 24 tuổi đến già 50 tuổi hành quân sang nước bạn. Trong đó duy nhất chỉ có mình biết tiếng. Dù nghĩ sẽ vất vả nhưng vì Lệ Giang vẫy gọi, mọi thứ chỉ là chuyện nhỏ :)
1. Ngôn ngữ: Có đi rồi mới thấy phục những bạn không biết tiếng Trung mà vẫn đi tự túc được. Rất nhiều thứ cần trao đổi mà mình thấy dùng App dịch thì vô cùng bất tiện, hơn nữa cũng không thể chính xác 100%. Thế nên mình lo mọi thứ từ khách sạn, mua vé tàu xe, di chuyển, ăn uống... cho team. Còn việc của đồng đội là lên đồ thật lồng lộn để sống ảo. Tuy nhiên, nếu bạn chuẩn bị thật kỹ và hành trình may mắn suôn sẻ thì ngôn ngữ không phải rào cản quá lớn. Bởi team mình đông người nên có vướng 1 chút ở hải quan và ga tàu, nếu không có người biết tiếng sẽ khá rắc rối.
2. Visa: Bọn mình đi đúng dịp cái gì của TQ nó cũng tăng, visa là thứ tăng đầu tiên. Ban đầu cả đám tính làm visa tự túc 60$ nhưng đúng lúc ĐSQ chuyển làm visa du lịch ra Trung tâm visa, thế nên cả hội đành làm dịch vụ 110$ cho sổ đã từng đi nước ngoài (Mình làm ở Nam Thanh Travel, 2 tuần có visa). Chênh 20$ so với tự túc nên làm dịch vụ cho khỏe.
3. Internet: Sang đó 1001 góc sống ảo, có ảnh đẹp mà không có mạng để khoe với quê nhà thì hỏng bét. Bọn mình mỗi đồng chí trang bị một sim 3G Trung quốc, mua ở fanpage Travel Easily - Link page, giá 280k dùng 8 ngày, lưu lượng không giới hạn)
4. Vật dụng cần thiết:
- Miếng dán giữ nhiệt: nên mua loại tốt một chút, chứ mình suýt vì cái miếng dán giữ nhiệt này là hỏng bét cả chuyến đi :v
- Giấy: mang vừa đủ là được vì mình sẽ cần đến trong lúc di chuyển, vệ sinh công cộng không có giấy. Mình đi TQ mấy lần rồi mà vẫn không thôi đờ đẫn về cái vệ sinh xổm của các bạn hàng xóm :v
- Đồ ăn Lệ Giang khá phong phú, không quá khó ăn. Nhưng Côn Minh thì thực sự không nhuốt nổi. Nếu bạn nào khó tính trong ăn uống cũng không lo vì bên đó đủ 9981 loại đồ ăn vặt, chỉ sợ không có tiền chứ không sợ đói.
- Sạc dự phòng: đang check in sống ảo với quê nhà mà hết pin thì khác gì đi chợ không mang tiền =))
5. Mặc gì cho đẹp?
Mình không quan trọng lắm việc ăn mặc, với cũng không hay chụp ảnh nên có đồ gì mang đồ đó. Tuy nhiên vì mình đi tháng 11, cuối thu nên cứ tone màu nâu, trắng, đỏ, vàng là auto đẹp. Mình thuộc team không biết chụp ảnh, 360 độ ngơ + đơ luôn. May là đồng đội chụp ảnh có tâm mới có vài tấm dắt gấu quần về quê hương. Và nhớ là đi giày thể thao nhé các bạn ^^ nếu không muốn cuối ngày về ngón chân sưng lên như trái chuối.
6. Khách sạn:
- Lệ Giang: Xi Tang Exquisite Hostel (喜堂精品客栈)Khách sạn này không nằm trong thành cổ nhưng bước chưa đến chục bước là vào thành cổ rồi, taxi đến tận cổng khách sạn. Không gian cổ kính hợp gout mình. Hơn nữa chị chủ (tên Vương Diễm) rất dễ thương và nhiệt tình. vote 10đ. Cùng team mình còn có 2 nhóm khách người Việt khác cũng ở đây.
- Shangrila: Asha's Inn (香格里拉贰舍客栈) Khách sạn này cách bến xe Shangrila khoảng 6km, ngay dưới chân công viên Quy Sơn, đi bộ vài dăm ba phút là đến quảng trường, tiện tuyến bus đến tu viện Songzalin. Hai vợ chồng anh chị chủ rất mến khách. Trước khi bọn mình đến 3 ngày đã nhắn tin booking chỉ đường và hẹn giờ ra đón. Tuy nhiên team mình đông người quá nên trả lời sẽ tự đi đến khách sạn. Đặc biệt anh chủ còn giới thiệu một quán ăn nổi tiếng ở Shangrila, ngon rẻ hết nấc. Bọn mình chẳng thèm đi quán khác luôn. Tiếc là chỉ ở đây 1 đêm.
- Đại lý: The Lily Pad Inn (大理百合国际青年旅舍). Ấn tượng duy nhất về khách sạn này là bạn lễ tân đẹp trai hơn cả idol bây giờ :v nói tiếng Anh rất tốt. Thấy mình là người nước ngoài liền bắn 1 tràng tiếng Anh. Đến khi mình phanh lại nói "Tôi nói tiếng Trung" thì em zai này cười đẹp muốn xỉu luôn :v Và chấm hết. Nước phòng tắm chảy lờ đờ, đèn hỏng, và cầu thang thì hẹp kinh dị. Nhưng nhìn chung cũng khá ổn, sạch sẽ, yên tĩnh.
- Côn Minh: Hanting Hotel Kunming Railway Station Branch (汉庭酒店昆明火车站店) Khách sạn này cái gì cũng tốt từ không gian, vị trí (đi bộ chưa 800m đến ga tàu), sạch sẽ êm ái trừ khoản lễ tân khó ở như nghìn năm chưa cười bao giờ. Mình inbox booking hỏi cách đến khách sạn mà không thèm rep luôn.
7. Ăn uống
Mình thích đi TQ nhưng lại không thích ẩm thực Trung Quốc. Hầu hết 9 người đều gần như chỉ đụng đũa nếm vị và dừng lại. Ngoài ra là hít khí trời cầm hơi. Về nước tụt 2kg. Nhưng 8 đồng chí còn lại thì sức ăn như núi lở. Mang tâm lý đi du lịch tự túc là phải có lúc ngu 1 tí nên đi đường tấp đại quán nào đó mà ăn. Ai ngờ kết quả đồ ăn ngon ngoài mong đợi.
- Lệ Giang: Ngay cạnh khách sạn mình ở, ra cổng rẽ phải chưa tới 5 bước có quán ăn sáng rất ngon. Quán chỉ có 2 vợ chồng cô chủ bán. Cả team cứ tấm tắc cái món cháo và quẩy ở đó. Bún qua cầu, mì bò, mì 3 tươi, bánh bao... phong phú đa dạng, món gì cũng có... hơn hết là cực kỳ rẻ.
* 云雪丽:Quán nằm ngay cổng nam cổ thành, gần Mộc Phủ, đồ ăn làm khá gần với vị Việt Nam.
* 隔壁老王的餐厅(饮玉店):Quán nằm trong cổ thành, từ khách sạn của mình đi bộ khoảng 500m, không gian đẹp, decor sang trọng ấm cúng, giá cả phải chăng, đồ ăn ngon.
* Ngay cổng nam cổ trấn đi vào khoảng 300m (dốc xuống con suối bên dưới) có quán ăn sáng khá ngon. Đặc biệt có món生前包 Shengqianbao nhất định phải thử nhé các bạn.
Lệ Giang酸排骨 rất đặc trưng, nó là sương sườn bò phơi khô. Vào quán ăn nào nhân viên cũng giới thiệu món đó là đặc sắc nhưng mình thề là món đó khó ăn kinh khủng, đặc biệt là mùi ai cũng kêu hôi. Tùy khẩu vị từng người, có thể thử 1 lần cho biết chứ ăn thịt tươi vẫn hơn.
* Cổng công viên Hắc Long Đàm cũng có quán ăn khá ngon, giá cả rẻ. Anh cùng đoàn với mình còn vào tận bếp để học món trứng chiên cà chua. Ông chủ còn kết bạn wechat để nếu có gì muốn hỏi thêm về món ăn Vân Nam thì sẽ sẵn sàng chỉ cho tụi mình. Đồ ăn ở quán này vote 4*, phục vụ 5*.
- Shangrila:宝味居藏家火锅 Baoweiju
Bọn mình chỉ ở đây 1 ngày, được anh chủ homestay giới thiệu một quán ăn nổi tiếng, giá cả ok nên ngay khi tới Shangrila đã vào đó ăn thử bữa trưa. Quá ấn tượng với đồ ăn ở đó, vị trí lại cách homestay có mấy bước chân nên bữa sáng và trưa hôm sau đều ăn ở quán này.
- Côn Minh, Đại Lý: Hai chỗ này bọn mình đều đi ăn theo kiểu ngẫu hứng :v thích đâu là táp vào đó thôi. Rút kinh nghiệm khi gọi món ở Lệ Giang, trừ mấy món khó ăn ra. Kinh nghiệm là nếu không quen vị Vân Nam thì cứ gọi Lẩu gà cho dễ ăn, vịt quay ở đây ngon hơn nhiều so với Việt Nam.
8. Di chuyển, tàu xe: Bọn mình di chuyển hoàn toàn bằng đường bộ. Và đối với Lệ Giang thì mình thấy phương án đường bộ là tối ưu nhất. Mình sẽ liệt kê các loại vé tàu, xe cứng trong chuyến đi.
- Hà Nội <-> Lào Cai (2 chiều): xe khách giường nằm Hà Sơn Hải Vân hoặc Sao Việt.
- Hà Khẩu Bắc <-> Côn Minh (2 chiều): tàu cao tốc, tàu chạy 4 tiếng.
- Côn Minh -> Lệ Giang (1 chiều): tàu chậm, giường nằm cứng, chạy 8h30 tối đến 6h sáng hôm sau tới Lệ Giang. Tiết kiệm được 1 đêm khách sạn.
- Lệ Giang -> Shangrila (1 chiều): Oto, xe chạy khoảng 3h30m, giá vé 70RMB (Team mình đông, nhiều hành lý nên ngồi xe loại to nhất cho thoải mái)
- Shangrila -> Đại Lý (1 chiều): Oto, xe chạy khoảng 5h30m - 6h, giá vé 123RMB.
- Đại Lý -> Côn Minh (1 chiều): tàu cao tốc, chạy mất khoảng 2 tiếng.
Tất cả vé tàu 4 chặng cho 9 người mình đều nhờ chị Thoa Già đặt hộ. Vé xe khách thì đến bến xe mua, chỉ cần xuất trình hộ chiếu là được. Vé tàu mua trước gần 1 tháng, còn vé xe khách thì mua trước 1-2 ngày là được. Nếu bạn đi ít người thì không cần mua vé xe trước luôn.
Lưu ý là không được chụp ảnh hay check in gì ở cửa khẩu hay chỗ kiểm soát, check choác gì ở ga tàu. Hơi tí mấy ông bảo an nổi khùng lên đòi kiểm tra điện thoại. - .-
9. Lịch trình chi tiết
* Ngày 0: Hà Nội - Lào Cai
Bọn mình đi xe khách Hà Sơn Hải Vân chuyến 22h30 từ Giải Phóng (Hà Nội), xe VIP, giá 250k/người, 3h30 sáng đến bến xe Trung tâm Lào Cai. Lúc này có xe trung chuyển miễn phí đưa bọn mình đi cửa khẩu. Đến nơi còn chưa tới 4h sáng. Một anh cùng đoàn còn quên con điện thoại thần thánh trên xe. Xíu nữa phải đi chơi mà không có đồ sống ảo thì may anh lái xe bảo đưa khách lên Sapa xong sẽ quay lại cửa khẩu ship cho tụi mình cái điện thoại. Vote 5* cho nhà xe.
Vì đến quá sớm nên bọn mình thuê 1 phòng ở khách sạn Hoàng Lan ngay cửa khẩu, tất cả chui vào đó đợi đến giờ ra xếp hàng. Tiền phòng 300k cho 9 người, lúc trả phòng anh lễ tân còn bảo bị lỗ vì không nghĩ nhiều người vậy.
* Ngày 1: Hà Khẩu - Côn Minh - Lệ Giang (河口-昆明-丽江)
6h30 sau khi thay xiêm y sẵn sàng, kiểm tra hộ chiếu, hành lý đầy đủ, cả team kéo nhau ra xếp hàng. Trời còn chưa sáng hẳn mà cửa khẩu đã đông nhúc người. Các bà, các chị thì cứ thoải mái chen hàng. Con bé hiền lành, lại kéo theo cả đống người, giờ tàu cũng không gấp nên chả ý kiến gì, cứ cho họ qua -.- Anh hải quan Việt Nam đẹp trai lai láng cười một cái hỏi mình có phải đi Lệ Giang không rồi chém câu "Nhìn em là anh biết em đi Lệ Giang" làm con bé phải nhìn lại bản thân từ đầu đến chân một lượt xem có dán chữ Lệ Giang trên đó hay không. Khi ảnh cho qua con bé còn cười một cái thả thính kèm câu cảm ơn cực ngọt :v ai ngờ anh ý lại tiếp tục bật công tác thả thính với "các bé" đằng sau cùng đoàn. -.-
Qua khu vực kiểm tra Hải quan Trung Quốc, ở dãy bàn bên trái cửa vào có bàn để mình điền tờ khai nhập cảnh, nó bé như cái vé máy bay thôi. Mọi người điền đầy đủ thông tin (ngày sinh, số hộ chiếu, số visa, lý do sang TQ) là được. Sau đó quay lại lối đối diện xếp hàng theo lối của công dân nước ngoài nhập cảnh tiếp tục làm thủ tục soi mặt, vân tay. Đoàn mình đông lại chỉ có 1 người biết tiếng nên có bị hải quan hỏi lâu hơn 1 chút, có 2 người còn bị gọi lại phỏng vấn vài câu bởi 2 người họ tên giống hệt nhau. Sau đó tất cả quân đoàn bình an đặt chân lên đất nước bạn.
Ra khỏi cửa khẩu, bắt taxi (màu vàng) đến ga Hà Khẩu Bắc (河口北站-Hekoubei zhan),giá 20 tệ. Bọn mình 3 người 1 xe mới hết được hành lý. Cửa khẩu có rất nhiều hàng quán, đồ ăn, chợ cách vài bước chân, cả đoàn đều đói nhưng định bụng bảo đến ga tàu thì ăn. Nhưng không, ga tàu đến chai nước cũng không có bán :))))
Thế là mình cùng 3 người khác lại bắt taxi ngược lại chợ mua đồ ăn cho mọi người: bánh bao, vịt quay, trái cây... gặp đúng cô bán trái cây người Việt Nam. Sau khi nói tiếng Trung chán chê rồi cô ý quay sang chém tiếng Việt. -.-
Đến ga tàu mọi người nhớ đổi vé tàu tất cả các chặng đã mua trước đó. Ga Hà Khẩu Bắc khá vắng, đổi sẽ nhanh hơn Côn Minh. Quầy đổi vé đi vào cổng, nó ở bên phải. Mình đổi tổng cộng 4 chặng, 36 vé, bà đổi vé phát quạu cũng vì hai vị cùng tên đã nói ở trên :v
Ăn uống no nê, 12h15 cả đám kéo vali vào làm thủ tục lên tàu. Lúc nào cũng phải khư khư hộ chiếu và vé tàu. Khi xếp hàng qua cửa soát vé, người nước ngoài sẽ đi lối人工通道, qua vài nhịp cầu thang lên lại xuống là sẽ lên được tàu.
Chuyến tàu số hiệu C8336河口北-昆明 khởi hành 13:08 - 17:26
Tàu TQ đúng giờ đến từng phút, ăn uống... thậm chí đi è có thể chậm nhưng giờ tàu là phải đúng giờ nhé các bạn ^^ Tàu đẹp, sạch sẽ, tiện nghi kém máy bay của mình 1 xíu, chạy cực êm. Bảng điện tử (Anh/Trung) báo điểm dừng kế tiếp nên mọi người chú ý sẽ không sợ xuống nhầm ga). Đúng 17h26 phút đến Côn Minh.
Đến Côn Minh, bọn mình vẫn đủ thời gian ăn tối, uống trà sữa, mua ít đồ ăn vặt lên tàu. Bọn mình chọn 1 quán ăn ngay ga tàu. Phải nói là cơm sinh viên 25k quê mình còn ngon gấp vạn lần :))) 20h cả bọn lại kéo nhau vào ga, chuẩn bị lên tàu đi Lệ Giang.
Chuyến tàu số hiệuK9686 昆明-丽江 khởi hành 20:56 - 06:05
Ga Côn Minh rất đông và rộng, bạn nên đi trước 1 chút xếp hàng. So với tàu đêm đi Phượng Hoàng cổ trấn thì mình thấy tàu đi Lệ Giang không đẹp bằng, cảm giác hẹp hơn, không gian nhỏ hơn. Tuy nhiên chỗ nằm vẫn như nhau. Nước nôi đầy đủ, toilet sạch sẽ. Đánh 1 giấc sáng sớm hôm sau đã đến Lệ Giang rồi.
*Ngày 2: Lệ Giang丽江
Mùa này 6h đến Lệ Giang thì trời tối thui như 4h ở Việt Nam luôn. Mình có hỏi chị lái taxi thì bảo hơn 7h ở đây mới có mặt trời mọc. Ga tàu chỉ đông 1 lúc khi đến trạm, chưa đến 20' sau đã lặng như tờ rồi. Ra khỏi trạm, bên phải có khu đỗ dành riêng cho xe taxi, ra đó bắt taxi về khách sạn. Nếu đông người không đủ xe có thể nhờ họ gọi thêm xe. Tốt hơn hết là bạn nên cài Baidu Maps, mở chỉ đường cho tài xế đi theo vì họ cũng không biết hết được khách sạn mà đưa bạn đến.
6h30 bọn mình đã đến gần khách sạn, gọi chủ khách sạn ra đón mà khi đó giọng chị chủ vẫn còn ngái ngủ. May mắn lúc bọn mình đến đã có 1 phòng trống cho team đang bị Tào Tháo đuổi giãi bày tâm sự :v 8h được nhận tiếp 2 phòng còn lại. Lúc đó cả đội đã đủ time lên đồ, makeup lồng lộn chuẩn bị sống ảo. 9h xuất hành. Nói Lệ Giang 1001 góc sống ảo còn chưa thể hiện hết được cái đẹp. 2h đồng hồ mà bọn mình mới đi được chưa đầy 500m, sống ảo quên ăn luôn, đến lúc 1 bé cùng đoàn kêu đói cả đám với vào chén thử món Bún qua cầu mà vừa ăn vừa ngẫm nghĩ mình vẫn thấy bún ngan của mình ngon hơn. :)
Bọn mình dành nguyên 1 ngày cho Đại Nghiên cổ trấn: đường Tứ Phương四方街, Bánh xe nước lớn大水车, Quảng trường Ngọc Hà玉河广场, lang thang trên các con phố cổ, hàng liễu rủ bên con rạch... Cổ trấn Lệ Giang rộng kinh khủng, cả tuần mới đủ để khám phá. Gần quảng trường Ngọc Hà còn có mấy cây ngân hạnh đã vàng ươm, sống ảo quên lối về luôn. Đêm về đến khách sạn đã là 12h. Tắm rửa chém gió xong mới đi ngủ. Trong suốt hành trình team mình đều dậy siêu sớm và về cực muộn. Không hiểu cả bọn từ già đến trẻ lấy đâu ra sức :v.
* Ngày 3: Lam Nguyệt cốc Ngọc Long tuyết sơn (蓝月谷-玉龙雪山)
Bọn mình mua tour tại khách sạn, 420 tệ/người (không bao gồm vé xe điện tại Lam Nguyệt Cốc). 6h sáng lái xe đã đến đón đưa bọn mình đi Ngọc Long. Điều đáng tiếc nhất của team mình trong chuyến đi lần này là 8/9 ngày thời tiết đều tốt, riêng 1 ngày không tốt thì lại đúng vào ngày đi Ngọc Long. Trời âm u sầm xì. Với bạn nào không biết tiếng Trung thì tour này thực sự khó khăn. Vé bọn mình mua lên Ngọc Long là 11h30 nên bọn mình đi Lam Nguyệt Cốc trước. Thời tiết không tốt nên trời không xanh, không có nắng. Nhưng may mắn là nước hồ thì vẫn xanh ngắt như thế nên vẫn vớt vát được vài cái ảnh. Thời gian không có nhiều, bọn mình mua vé xe điện (50 tệ/người) gồm 3 chặng dừng xuống chụp ảnh. Thực sự nếu có thời gian dành nguyên 1 ngày ở Lam Nguyệt Cốc cũng được, bởi mình thích đi bộ hơn.
Sau khi ăn trưa, lái xe đưa bọn mình đi Ngọc Long. Trời có mưa nên khả năng trên núi sẽ có tuyết rơi. Cả bọn hí hửng lắm. Đúng là có tuyết rơi thật :v nhưng đổi lại là khắp nơi 1 màu trắng xóa, không nhìn thấy gì luôn. Ngồi trong cáp treo mà cứ ngỡ ngồi trong 1 cái hộp giấy trắng tinh. Nhiệt độ ở độ cao 4.500m khoảng -10 độ, nhưng mình cảm thấy như khoảng 5-6 độ bên mình
Ga cáp treo Ngọc Long ở độ cao khoảng 3.600m, các bạn Trung Quốc thi nhau hít oxy trong khi team mình cứ nhìn nhau tỉnh bơ kiểu "chắc họ hít cho vui chứ cái độ cao này cần gì hít lấy hít để oxy :))) ". Cơ mà đúng là các bạn TQ yếu thật. Bọn mình lên đến 4600m, trời mưa tuyết mà cũng chẳng xi nhê gì. Tuy nhiên vì có mưa nên cầu thang rất trơn, giày còn bị băng tuyết đóng xung quanh nên cẩn thận kẻo trượt chân nhé.
Với cái thời tiết mưa như thế máy ảnh cố cỡ nào cũng không được :v may là team mình còn có anh nháy kiêm quay phim có tâm nhất quả đất. Ảnh lung linh còn video thì lồng lộn :v
Chụp choẹt chán chê thì xuống núi về thôi. Xe đưa bọn mình về đến khách sạn lúc 5h chiều. Mọi người đi nghỉ ngơi còn mình thì túm thêm 1 soái ca cuốc bộ ra Bến xe Lệ Giang (丽江客运站 - Lijiang ke yun zhan) để mua vé xe đi Shangrila. Bến xe Lệ Giang cách khách sạn của mình tầm 1.6km. Đi bộ tầm nửa tiếng. Team mình đông người nên mình mua trước 2 ngày vì sợ không đủ vé. Mua vé xe nhớ mang theo hộ chiếu nha mọi người. Hai đứa mình ra mua vé mà chỉ có mỗi mình đem hộ chiếu. Cuối cùng là đồng đội lại phải ra cứu nét :v Mua mấy cái vé xe mà 4 thằng đi luôn hihi. Lúc về mỏi chân bắt taxi 8 tệ về khách sạn.
* Lưu ý: nếu bạn đi đông, hành lý nhiều (như đoàn mình là cực kỳ nhiều :v) thì nói với người bán vé là muốn đi xe to nhé. Chuyến đi lúc 10h sáng từ Lệ Giang - Shangrila, giá vé 70 tệ.
Sau khi ăn tối cả team vào 1 bar music trong cổ trấn. Anh ca sĩ đẹp trai lai láng còn hát tặng team mấy bài. Cả đám còn bị hiểu nhầm là người Thái Lan nữa :v Nhạc hay, không gian đẹp nhưng giá thì cắt cổ =)) 1 chai bia nhạt hơn 333 của mình có giá 60 tệ. Vào 1 lần cho biết chứ dù anh ca sĩ có đẹp trai thì em cũng bye không trở lại.
Cổ trấn Lệ Giang tấp nập thứ gì cũng có, mà hàng nào đồ ăn cũng cho ăn thử. Cứ thử nhiệt tình đi các bạn ^^ không mua họ cũng không chửi mình như chợ Ngã Tư Sở hay chợ Xanh đâu :))
* Ngày 4: Lệ Giang (丽江)
指云寺 (Zhi Yun Temple - Chùa Chỉ Vân): điểm này ban đầu vốn không nằm trong lịch trình của bọn mình. Nhưng gần đến ngay đi thấy nhiều người review cũng đẹp nên quyết định thêm vào. Sau khi ăn sáng bọn mình thuê 2 xe đi chùa Chỉ Vân, cách cổ trấn khoảng 20km, đường khá gập ghềnh khó đi. Chị chủ khách sạn có nói là du khách Việt sang đây rất hay đi chùa Chỉ Vân. Bên ngoài chùa có mấy cây ngân hạnh rất to. Thời điểm bọn mình đến thì nó chưa vàng hết. Không gian chùa không quá rộng nhưng thanh tịnh, thích hợp cho bạn nào thích về văn hóa, kiến trúc.
黑龙潭公园 (Công viên Hắc Long Đàm - Hei Long Tan National Park): công viên rất rộng, quy hoạch đẹp, view ra Ngọc Long tuyết sơn. Tuy nhiên nếu đến đây vào buổi sáng thì các góc hình đẹp nhất ở đây sẽ bị ngược sáng. Bạn đến đây vào buổi chiều sẽ đẹp hơn nha ^^ Nếu ngày có nắng thì đảm bảo chỉ cần giơ điện thoại lên có liền 1000 tấm ảnh đẹp. Vé vào cổng 50 tệ, miễn phí cho người 60 tuổi trở lên.
Ngoài ra bạn có thể đi thêm Thúc Hà cổ trấn (束河古镇)cách cổ trấn khoảng 5-6km. Kiến trúc của nó tương tự cổ trấn Lệ Giang nên nếu vẫn đắm đuối ở Đại Nghiên cổ trấn thì không cần đi Thúc Hà cũng được.
Làng Bạch Sa cũng gần đó (白沙乡) nhưng nó là làng cổ, thưa người, vắng vẻ hơn, không tấp nập như Thúc Hà hay Đại Nghiên. Nếu bạn muốn tìm kiếm cảm xúc viết lách gì đó đi cũng ok nhưng đi chơi có thể sẽ hơi buồn.
* Ngày 5: Lệ Giang - Shangrila (丽江-香格里拉)
9h bọn mình bắt taxi ra bến xe Lệ Giang, 3 chú/xe, hành lý siêu nhiều mà vẫn chỉ 8 tệ/xe. Tiếp tục lại công cuộc check hành lý, soi này nọ... 10h kém cả bọn đã yên vị trên quả xe khách 2 tầng to vật vã. Bọn mình đặt sớm nên chiếm được 9 ghế trên đầu xe tầng 2, ghế lái dưới tầng 1 nên toàn cảnh view trên đường đều được bắt gọn. Quả xe ngộ nghĩnh này lần được thấy khiến một chị cùng team phải thốt lên "Xe này nó không đi bằng đầu à?" :)))
Xe sẽ dừng 1 lần để trả khách ở Khe Hổ Nhảy (虎跳峡) và dừng nghỉ 1 chặng khoảng 15-20' để đi vệ sinh hoặc ăn nhẹ. Bọn mình không đi Khe Hổ Nhảy mà đến thẳng Shangrila. 1h30 chiều đến Bến xe Shangrila, nhanh 30' so với dự kiến. Xe êm ru, không hề "kinh hoàng" như một số bạn vẫn review.
Bến xe Shangrila rất nhỏ, không khí khô. Ở trên cao nên nắng rất to. Nhưng vào chỗ râm thì phát hiện ngay chênh lệch nhiệt độ với Lệ Giang. Lần đầu tiên trong hành trình mình cảm thấy lạnh. Đến bến xe mình mua luôn vé xe đi Đại Lý cho ngày hôm sau. Hành trình này kéo dài khoảng 5h30 đến 6h đồng hồ, vì vậy cứ loại xe to mà đi nha, giá vé 123 tệ/người.
Tháng 11 không phải cao điểm du lịch ở Shangrila, không có lễ hội nên đường phố không quá đông đúc, không khí thanh bình. Bạn sẽ cảm nhận được điều đó ở những bước chân thong thả của người đi đường, trong những bài hát được nghe trên xe hay qua những nụ cười vô tư của người dân nơi này.
Đặc biệt tiến cử mọi người khách sạn bọn mình ở đây - Asha'Inn. Hai vợ chồng anh chị chủ cực dễ mến, tốt bụng, hiền lành. Anh chủ đoán bọn mình chưa ăn trưa nên giới thiệu ngay 1 quán nổi tiếng ngon - bổ - rẻ gần đó (mình đã viết ở trên), đi bộ 150m từ khách sạn là đến.
Cả bọn gọi 1 combo cho đoàn: lẩu gà chạy bộ + bánh nướng + sữa. Nhìn bàn đồ ăn choáng ngợp vì ngon mắt (cũng ngon miệng nữa :v) mà toàn bộ chỉ hết 498 tệ. Cả bữa ăn câu nói nhiều nhất là好吃 - "Ngon quá" kèm theo Like cho bà chủ <3
Tổ hợp Công viên Quy Sơn (龟山公园), quảng trường và Cổ thành Ánh trăng cách đó chỉ khoảng 5-10 phút đi bộ. Cả team lang thang sống ảo mất nguyên buổi chiều mà vẫn thấy chưa hết. 7h30 tối về khách sạn. Ngay quảng trường (chỗ cây cầu) có 2 quán gà rán. Mình vào mua gà rán, thịt xiên, bia... về khách sạn liên hoan. Và trên đường về khách sạn, mình lần đầu tiên cảm thấy shock nhiệt.
Ban ngày nhiệt độ khoảng 13-14 độ, có nắng nên đôi lúc mình còn cảm thấy nóng. Nhưng mặt trời vừa lặn nó đột ngột giảm sâu xuống 2-3 độ. Mình chỉ mặc 2 áo cảm thấy như vừa nhảy xuống hồ nước lạnh chui lên. Đi như chạy về khách sạn mà răng lợi cứ đập lập cập vào nhau. Và rồi miếng dán giữ nhiệt góp phần táng mình thêm 1 cú nằm bẹp luôn. =))
Trước khi đi, có nghe review nên mình có mua miếng dán giữ nhiệt trên Tiki nhưng không dùng lần nào bởi không thấy lạnh. Tối đó yên tâm trên phòng rồi, chuẩn bị đi tắm thì 1 vị khách đến thăm với 1 cái mùi tanh và thối hơn cả chuột chết. Và nó đến từ em miếng dán giữ nhiệt mà em cùng team dán ạ. =)) Không biết em ấy mua phải hàng rởm hay sao mà mùi nó đáng sợ kinh dị. Vừa ngửi thấy mà mình bắt đầu liên hoàn nôn. Cái mùi nó ám cả phòng lẫn hành lang khách sạn. Cộng thêm sẵn cảm lạnh nên mình vật ra luôn :v cả đoàn hốt hoảng, một chị phải đốt ngải đánh gió. Nếu hôm sau mà không khỏe lại thì chuyến đi coi như xong, 8 người còn lại biết xoay sở ra sao =)) Và phòng nam như hôm đó cũng bị mình chiếm 1 giường luôn. Nhưng ốm thế nào thì ốm, nửa đêm vẫn mộng du dậy viết chi tiêu trong ngày rồi lại ngủ tiếp =)) Kinh nghiệm thương đau là đừng ham rẻ cái miếng dán giữ nhiệt này nhé mọi người.
* Ngày 6: Shangrila - Đại lý (香格里拉-大理)
Sáng hôm sau, mình còn chả nhớ đêm qua thế nào cơ :v May là khỏe lại, vẫn tiếp tục sống ảo tiếp được. Sáng sớm cả team lại quay ra quán ăn trưa hôm trước ăn sáng, co ro kêu rét, nhìn điện thoại mới biết vỏn vẹn 1 độ :v
Bọn mình đi bộ ra cổng Nam cổ thành, cách chỗ ăn sáng khoảng 400m, ngồi xe buýt số 3 đi tu viện Songzanlin (松赞林寺), giá vé 2 tệ/người. Cả xe gần như chỉ có bọn mình. Xe này đi qua trục đường chính của Shangrila, kiến trúc 2 bên rất đẹp.
Chị chủ khách sạn nói trước đây giá vé vào cửa tu viện là 115 tệ, nhưng giờ đã giảm xuống. Mình mua tại quầy vé 90 tệ/bao gồm vé xe bus đến cổng tu viện. Kiến trúc tu viện lấy màu vàng, nâu, đỏ làm chủ đạo. Vì thế lên ảnh đẹp xức cmn sắc ^^ Bọn mình chỉ loanh quanh bên ngoài chụp. Nhưng trong đoàn có 2 anh chị lớn tuổi hiểu về kiến trúc, tìm được đi vào trong, qua 7749 cái hành lang và rèm che lên được tận nóc tu viện luôn.
11h30 cả bọn tập trung, lại ngồi xe bus số 3 về để check out. Gọi điện cho chị chủ khách sạn xin lỗi sẽ check out muộn khoảng 10' vì đợi xe bus thì chị ấy bảo cứ đi ăn trưa về rồi check out cũng được. Anh chị chủ còn nhờ cả 1 xe của hàng xóm chuẩn bị đưa bọn mình ra bến xe.
Bữa cuối ở Shangrila cả bọn định trước sẽ ăn lẩu bò Yak mà hôm trước bà chủ đã hẹn hôm sau ra ăn nhé. Ai ngờ bà chủ có ý đồ cả :v Ở quán bà chủ đang quay 1 video tuyên truyền cho du lịch Shangrila. Bọn mình tình cờ được làm diễn viên luôn, tích cực diễn sâu, trả lời phỏng vấn đàng hoàng :v tiếc là quên mất xin wechat của bà chủ để sau này hỏi video xem ở đâu ^^
Sau khi ăn xong, check out khách sạn, 2h chiều bọn mình di chuyển ra bến xe đi Đại Lý.
Chuyến xe香格里拉 -下关 xuất phát lúc 3h chiều. Điểm đến là Bến xe Hạ Quan (Đại Lý), xe chạy khoảng 6 tiếng. Bọn mình đặt khách sạn gần cổ thành nên không đến bến xuối mà khi nào bác tài nói大理古城 (Dali gucheng - cổ thành Đại Lý) thì xuống, bắt xe kiểu như tuk tuk chở heo về khách sạn =))
Khách sạn ở Đại Lý rất thường có lễ tân nói được tiếng Anh, như khách sạn mình ở bạn ấy không những nói tiếng Anh mà còn đẹp trai nữa. Sau khi check-in bọn mình ra 1 quán ăn ngay đầu đường ăn thịt nướng bàn đá, đập phá phè phưỡn hết 500 tệ. Quán ăn có anh nhân viên tay ngang, nghề chính của anh ý là nhiếp ảnh giá cười duyên lắm luôn :3 Bạn nào đến Đại Lý muốn có hướng dẫn viên hoặc nháy chuyên nghiệp thì mình sẽ cho contact nhá.
* Ngày 7: Đại lý (大理)
Khách sạn bọn mình cách Sùng Thánh Tự - Tam tháp (崇圣寺)chỉ 2km nên sau khi ăn sáng mình quyết đi bộ đến đó. Vé vào cửa khu này là 75 tệ/người (không bao gồm xe điện), nhưng đáng đồng tiền bát gạo, mình thấy đi bộ thích hơn rất nhiều. Quần thể này rất rộng, cả buổi sáng ở đây mà bọn mình vẫn thấy thiếu. Mùa thu ngân hạnh và lá phong chuyển màu vàng đỏ tha hồ sống ảo, góc nào cũng đẹp hết. Cơ may bạn còn có thể gặp được một soái ca họ Đoàn nào đó :v còn mình thì không có cái may mắn này =))
Gần 1h bọn mình rời Sùng Thánh Tự, ra cửa lên xe bus số 10 đi Phim trường Thiên Long Bát Bộ - 天龙八部影视城 (giá 2 tệ/người), trên xe ngoài bác xế thì chỉ có bọn mình luôn. Giá vé vào phim trường là 40 tệ/người. Bác lái xe bus ngỏ lời bảo có thể nhờ đặt hộ giá vé 35 tệ, mình đồng ý luôn và bác ý bỏ luôn cả trạm khác đưa bọn mình 1 mạch đến nơi :v
Thực tế là đến đó có 1 người ra đón bọn mình qua cửa, đếm đủ 9 người, không cần vé (như kiểu lậu vé ý) :v chắc là có móc nối với người của ban quản lý di tích. Mình thì được giảm giá, còn họ thì có tiền. Mình quan sát thấy có vẻ khá nhiều người giống tụi mình =))
Bọn mình ăn trưa luôn trong phim trường để no bụng trước khi xuyên không về Đại Lý làm tiểu thư hay đại hiệp :))) Thực ra phim trường không lớn nhưng quần thể có đầy đủ các góc sống ảo: cổng thành, lầu son, suối, trúc... bạn nam nào may mắn có thể bắt được tú cầu kén rể của tiết mục Ném tú cầu kén rể ngay đối diện cổng vào, sau đó còn được đưa lên trang điểm, thay xiêm y tân lang nữa cơ :))) vào sâu bên trong còn có màn nhảy hiện đại nhưng vũ công mặc đồ cổ trang khá thú vị.
Qua cửa soát vé khoảng 30m có quán cho thuê đồ cổ trang (30 tệ/bộ), bạn không phải đặt cọc tiền nhưng phải để lại hộ chiếu ở đó và quay lại trả đồ cho họ trước 4h50 chiều vì 5h họ đóng cửa rồi. Trang phụ nữ khá phong phú nhưng nam quanh đi quẩn lại có 2-3 bộ mà cũng không đẹp lắm. Trong phút ngẫu hơn bọn mình đã cho ra đời những thước phim để đời luôn :v Nếu có thời gian anh bạn mình còn định vào khu làm phim của phim trường làm 1 video cổ trang như hàng hịn, mà mình ngó qua đâu cỡ 8.000 tệ/video 30 giây =))
5h30 chiều, bọn mình rời phim trường lại lên xe số 10 về cổ trấn ăn tối, sau đó dạo phố cổ Đại Lý buổi tối luôn, mua quà lưu niệm...
* Ngày 8: Đại Lý - Côn Minh (大理-昆明)
Khi còn ở Shangrila, anh chủ khách sạn đặc biệt giới thiệu bọn mình khi đến Đại Lý phải đến Hồ Nhĩ Hải (洱海湖). Check bản đồ thấy nó gần lắm ai ngờ đi bộ mãi không đến, cuối cùng cả bọn lại lên xe điện ra một khúc hồ mà chị lái xe nói là đẹp nhất ở đó (mà công nhận cũng đẹp thật). Trời đẹp, có vài đôi tới đó chụp ảnh cưới (P/s: lại gato tiếp lần thứ n -.-).
Có điều nơi này đang bụi và nhiều đất cát vì họ đang xây vài cái khách sạn thì phải. Lần sau tới có khi không ra đây chụp ảnh free được nữa luôn :3
11h bọn mình ra xe về khách sạn checkout, đi ăn trưa và nhờ khách sạn gọi xe ra ga tàu đi Côn Minh: Chuyến tàu số D3958大理 -昆明 14h18 - 16h25.
Điểm cuối của chuyến tàu này không phải là ga Côn Minh (昆明站) nên các bạn cần chú ý bảng điện tử để xuống đúng ga. Tránh trường hợp xuống nhầm ga Côn Minh Nam (昆明南) hoặc cứ đinh ninh ngồi đến ga cuối là toang đó nhé :v
Đến ga Côn Minh, bọn mình kéo vali bộ về khách sạn cách đó khoảng 800m. Nhận phòng khách sạn xong cả bọn kéo nhau đi ăn lẩu + vịt quay quay ngon nuốt lưỡi :v sau đó đi bộ ra trạm bắt taxi ở ga tàu, lên taxi ra phố cổ Quan Độ (官渡古镇) cách đó khoảng 8-9km. Mấy ông taxi ở Côn Minh có vẻ cậy đường to thoáng đáng, phóng như nghĩ mình đang đóng Fast & Furious 9 -.- xém chút nữa ruột xoắn vào nhau luôn.
Kiến trúc ở đây tương tự với phố cổ ở Đại Lý, nhộn nhịp đến tận khuya. Có tới 9981 loại đồ lưu niệm rẻ như cho :v đến đây mua quà về cho quê nhà cũng được. Đến Côn Minh rồi bọn mình chỉ nghĩ ăn gì, mua quà gì về chứ không còn muốn chụp choẹt gì nữa luôn :)))
* Ngày 9: Côn Minh - Hà Khẩu - Việt Nam (昆明-河口-越南)
Đi chơi đến ngày thứ 9 mà vẫn chưa có cảm giác nhớ quê hương :v chả nhẽ lại quay đầu đi tiếp thì nhận được điện thoại của mẫu hậu hỏi mấy giờ về :v thế là lò rò đi mua quà đem về. Sáng cả bọn kéo nhau ra trung tâm thương mai shopping. 9h30 check out khách sạn để ra ga tàu về Hà Khẩu.
Chuyến tàu C8338昆明 -河口北 11h17 - 15h00 trạm cuối cùng là ga Hà Khẩu Bắc (chính là ga mình đã lên ở ngày đầu tiên), hết chặng bị đuổi thì xuống :v Ra khu bắt taxi bên phải ga tàu, mạnh dạn huýt sáo một tiếng là taxi đỗ tận chân =))) 20-30 tệ về cửa khẩu (河口口岸). Lúc này mới là 4h Trung Quốc (3h Việt Nam). Về đến quê hương làm 1 nổi lẩu gà hải sản thập cẩm thấy hạnh phúc vô bờ sau bao ngày làm tì hưu :v
18h xe trung chuyển Sao Việt đón tại cửa khẩu, 18h30 yên vị trên xe về Hà Nội. 11h về đến Hà Nội, kết thúc chuyến đi.
10. Chi phí: 13.000.000đ/người
Đây là chi phí toàn bộ cho chuyến đi (bao gồm visa, khách sạn, ăn uống, di chuyển... không tính tiền mua sắm riêng). Thực tế team đóng cho mình 14tr/người. Và kết thúc chuyến đi mỗi người vẫn còn thừa 1tr3. Thời điểm mình viết review này là 20 ngày sau khi kết thúc chuyến đi, team đã hẹn hò oánh chén thêm vài bữa và vẫn còn phải hẹn nhau một bữa tất niên để giải quyết nốt số ngân lượng còn dư. :v Quá rẻ cho 1 chuyến đi 9 ngày 9 đêm và bọn mình không hề tiêu tiết kiệm nha ^^. Vì vậy nếu có 15 triệu là bạn mặc nhiên tung hoành ở Lệ Giang rồi.
===============
P/s: Trước chuyến đi mình không tưởng tượng ra chuyến đi của mình sẽ thế nào, cũng không nghĩ sẽ có thể cùng 7 người không quen biết trải qua một chuyến đi 9 ngày ở nước bạn. May mắn tất cả đều hợp nhau, đều lầy lội. 9 ngày này mình được trải nghiệm cảm giác làm HDV du lịch, cái nghề mà mình đã từng mơ ước. Không nghĩ mình sẽ cởi mở thân thiện với những con người mới quen... đó chính là "kỳ ngộ" mà mình nhắc đến. Dù không tìm được Đoàn Dự cho riêng mình :v nhưng đã có những kỷ niệm đẹp ở Đại Lý, Lệ Giang, Shangrila... Kết quả đã không uổng sự chờ đợi...
Cảm ơn các anh chị, các bạn đồng hành... cảm ơn mọi người đã cùng nhau trải qua chuyến đi đẹp nhất. Cảm ơn Vân Nam đã đón cả team với tình cảm nồng hậu và thời tiết đẹp ngất ngây.
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.