Hải đăng Mũi Điện (Hải đăng mũi Đại Lãnh) thuộc huyện Đông Hòa, tỉnh Phú Yên.
Nơi đón ánh bình minh đầu tiên trên đất liền Việt Nam.
Nơi nhất định bạn phải đến khi tới mảnh đất Phú Yên
Cuộc sống thường nhật cuốn chúng ta một vòng tròn lặp đi lặp lại, mỗi ngày một dự án, mỗi ngày một vấn đề xuất hiện. Sáng sáng ta vội vã lao vào dòng người, đợi chờ những giây đèn đỏ trên đường phố nóng nực, tắt đường để nhanh nhanh chóng chóng cắm đầu vào màn hình máy tính cho đến khi ngẩng đầu lên đèn đường đã bật. Chiều tối ta lại về với căn phòng với cơ thể mệt nhoài cạn kiệt năng lượng, chỉ muốn nằm dài lướt lướt điện thoại. Cứ thế, ta đâu nào để ý, ngoài kìa, những tia nắng bình minh dịu dàng đẹp đến nhường nào, chỉ cho đến khi ta gác lại đi tất cả muộn phiền sang một bên, đặt chân lên Mũi điện Đại Lãnh - Phú Yên.
Tôi lựa chọn Phú Yên vì gu du lịch của tôi là được thả hồn vào thiên nhiên, đất trời, ngắm sự hùng vĩ của núi sông, bao la của biển cả, hơn là tham gia những khu vui chơi, và tôi cũng muốn những vùng đất chưa bị thương mại hóa, nơi việc ăn uống không làm ta phải lăn tăn, suy nghĩ quá nhiều.
Để đến được Hải đăng Mũi điện, tôi và người bạn đồng hành từ khách sạn Sala Tuy Hòa Beach vào 4:30 phút sáng để di chuyển 32km kịp đón bình minh nơi Mũi điện. Lúc ấy đã là cuối tháng 10, bởi vậy, bình minh cũng đến muộn hơn, vầng trăng còn chưa tan làm, mặt biển vẫn là một màu đen với sóng biển rì rào xô bờ. Cả một quãng đường dài vắng chỉ có 2 chúng tôi độc hành, thỉnh thoảng nhìn thấy một vài cô chú chở hàng đi chợ sớm.
Khi chúng tôi tới bãi gửi xe, cảnh vật đã rõ ràng. Chú gửi xe có nói: "Sao tới muộn vậy, sao kịp đón bình minh? Tí còn phải đi bộ lên trên tầm 15 phút nữa mới tới được hải đăng." Nghe vậy, chúng tôi chân ướt chân ráo, bước nhanh nhanh lên các bậc thang để không bỏ lỡ những ánh bình minh đầu tiên trong ngày này.
Chúng tôi mồi hôi mồ kê nhễ nhoại khi lên được đến cột mốc ghi Hải đăng Mũi Điện. Và trời đã không phụ lòng người, có lẽ vì thấy được sự mong chờ của chúng tôi, mà tầm mấy phút sau, mặt trời mới lấp ló xuất hiện sau những đám mây xám xịt kia, rải xuống mặt biển kia những tia nắng lấp lánh, và rồi lan rộng ra, thắp sáng cho vùng đại dương. Giây phút ấy, chúng tôi cười nhau: "Đi làm thì 7 giờ còn chưa muốn dậy, mà đi chơi thì 4:30 đã đi, cả năm thì đi làm muộn, đi chơi thì đúng giờ lắm, sếp mà biết chắc sếp buồn lắm đây."
Chúng tôi vươn vai ra, hít lấy hít để vào lồng ngực không khí này, không khí đậm mùi biển cả pha một chút nắng sớm vàng tươi, không lẫn chút nào của khói bụi tắc đường. Ở đây chỉ có sự dào dạt của sóng, sự rung rinh của ngọn cỏ, sự hùng vĩ của những vách đá và chúng tôi, trong người là 100% năng lượng, đã tìm thấy câu trả lời cho: "Tiền nhiều để làm gì?"
Mũi Điện (Mũi Đại Lãnh)phú yên
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.
Nhắc đến Hòn Tằm, có lẽ ta sẽ nghĩ ngay tới một hòn đảo với màu nước xanh như ngọc ở Nha Trang. Nhưng lúc chiều tà buông xuống, Hòn Tằm theo từng khoảnh khắc có sự pha trộn của cam đỏ rồi lại lại sự hòa trộn của tím hồng.