Gần 2 năm đi bụi, tích lũy được kha khá vốn trải nghiệm. Đôi chân được vùng vẫy tại nhiều miền đất mới. Đôi mắt được ngắm nhìn thỏa mãn sự hiếu kỳ. Đi qua nhiều đô thị xa hoa, trước lạ rồi sau cũng quen. Cầu nối gắn kết giữa tôi với những thành phố lạ đó có lẽ là những chuyến tàu điện ngầm, những chiếc bus lăn bánh trên đường phố
Gần 2 năm đi bụi, tích lũy được kha khá vốn trải nghiệm. Đôi chân được vùng vẫy tại nhiều miền đất mới. Đôi mắt được ngắm nhìn thỏa mãn sự hiếu kỳ. Đi qua nhiều đô thị xa hoa, trước lạ rồi sau cũng quen. Cầu nối gắn kết giữa tôi với những thành phố lạ đó có lẽ là những chuyến tàu điện ngầm, những chiếc bus lăn bánh trên đường phố.
Một chàng "hai lúa" chân ướt chân ráo tới một thành phố lạ. Vừa bỡ ngỡ, vừa choáng ngợp với chốn đô thị phồn hoa nước bạn. Trong tim căng tràn sự chộn rộn, thổn thức. Ước mơ chu du, khám phá thế giới đã được thắp sáng với những hành trình đầu tiên.
Những bước đi đầu tiên, không thể tránh khỏi những sai lầm. Là sự choáng ngợp bởi những đoàn người ùa ra như ong vỡ tổ tại những ga tàu điện tại Hong Kong. Là những giây phút ngô nghê khi đứng giữa một thành phố thu nhỏ dưới lòng đất tại Tokyo, bối rối tìm line tàu, tìm exit hay mỗi khi chuyển line. Những lần đầu làm bạn với những chuyến tàu điện, tôi thực sự thấy bản thân "phèn ơi là phèn, quê ơi là quê" khi loay hoay hồi lâu với chiếc máy bán vé tự động hay mỗi khi cố đi thật nhanh để ra khỏi ga tàu chỉ vì sợ cánh cửa quẹt vé đóng lại và va vào người. Đến khi đã bắt đầu quen với những ga tàu, đôi khi vẫn vì chủ quan mà ngủ quên, đi quá bến.
Nhìn lại những hành trình cũ, những chuyến đi đầu tiên là trải nghiệm chưa trọn vẹn nhưng đong đầy nhiều cung bậc cảm xúc, đọng lại nhiều dư vị và có nhiều bài học tôi nhận được từ những bước chân đầu tiên. Những trải nghiệm mang tên " lần đầu" vẫn luôn là những gam màu đẹp, vẫn là những ý vị không thể thiếu cho câu chuyện du ký của tôi. Thực sự khi bắt đầu đi bụi trong tôi tồn tại 2 suy nghĩ đối với tàu điện. Một nửa thích, thực ra sự tò mò chiếm phần nhiều hơn. Tôi muốn một lần hòa vào đoàn người, leo lên những chuyến tàu như những bộ phim tôi từng xem. Một nửa không thích do việc di chuyển tàu điện quá nhiêu khê, rắc rối. Lần 1, lần 2 rồi lần 3, khi đã bắt đầu làm quen tôi bắt đầu cảm thấy việc di chuyển tàu điện khá dễ dàng, không nhọc nhằn như trước đó tôi từng nghĩ.
Tôi bắt đầu thích nghi và hòa nhập dần với cuộc sống của những người bản địa. Qua những chuyến tàu, chuyến xe bus tôi bắt đầu cảm nhận được nhiều hơn, có thêm nhiều góc nhìn hơn về những con người sống tại những quốc gia mà tôi tới. Là những giây phút lặng thinh, luôn phải giữ yên lặng tuyệt đối khi leo lên chuyến tàu điện tại Tokyo. Là những người trẻ luôn gắn chặt đôi mắt vào chiếc "Xì Mát Phôn". Là những con người lịch thiệp nhưng có đôi nét lạnh lùng mà tôi từng tiếp xúc trong chuyến tàu điện Singapore. Hay những nụ cười thân thiện tôi nhận được trên chuyến MRT tại Bangkok.
Tôi thích những chuyến tàu điện và bắt đầu xem như đó là một phần không thể thiếu trong những chuyến đi. Không chỉ mang tính "kinh tế" cho việc di chuyển của bản thân mà những chuyến tàu đó giúp tôi được tiếp xúc nhiều hơn và hiểu hơn với những người dân địa phương và giúp đôi mắt của tôi được thưởng ngoạn những khung hình đời thường sống động, chân thực nhất tại những thành phố tôi qua. Tôi thích cảm giác ngồi trên chuyến tàu điện trên cao BTS tại Bangkok rồi phóng tầm mắt qua những ô kính ngắm nhìn đường phố phía dưới. Hay những giây phút tàu điện lao nhanh như bay tại Tokyo khiến khung hình đường phố không kịp "load" trong ánh nhìn của tôi. Những mẩu chuyện về tàu điện có lẽ còn dài, còn nhiều trong những hành trình tương lai. Có lẽ sẽ còn nhiều câu chuyện thuộc "thì tương lai" liên quan đến tàu điện và tôi sẽ lại ngồi đây và kể cho bạn.
#Bangkok #Hongkong #Korea #Japan #Singapore #Malaysia #Taiwan #Wind1124