Ninh Thuận – vùng đất của nắng & gió, nơi mà mọi người vẫn hay đùa vui là “gió như phang, nắng như rang”. Đặc trưng của vùng đất Ninh Thuận là khô nóng, gió nhiều & bốc hơi mạnh. Đa số mọi người đến Ninh Thuận để thưởng thức biển xanh cát trắng, nhưng để cảm nhận rõ hơn cái khí hậu nơi này, mọi người hãy thử một lần chinh phục đỉnh núi Chúa nhé.
Ninh Thuận – vùng đất của nắng & gió, nơi mà mọi người vẫn hay đùa vui là “gió như phang, nắng như rang”. Đặc trưng của vùng đất Ninh Thuận là khô nóng, gió nhiều & bốc hơi mạnh. Đa số mọi người đến Ninh Thuận để thưởng thức biển xanh cát trắng, nhưng để cảm nhận rõ hơn cái khí hậu nơi này, mọi người hãy thử một lần chinh phục đỉnh núi Chúa nhé.
VGQ Núi Chúa là nơi hội tụ đủ 3 không gian rừng, biển & bán sa mạc, trong đó là cả một quần thể núi với đỉnh núi cao nhất là đỉnh núi Cô Tuy (1039m) nằm ở giữa. Mặc dù ở độ cao không cao lắm, nhưng muốn chinh phục được nơi này thì bạn phải can đảm vượt qua mấy đỉnh Chúa anh, Chúa em, Chúa cháu, Chúa chắt,... ở ngoài trước nhé :D
Vì nằm trong khuôn khổ VQG, nên bạn có thể đăng ký nhóm trực tiếp với vườn hoặc nếu có tour dẫn thì họ sẽ lo cho bạn từ A đến Ă luôn. Bên vườn sẽ có người dẫn các bạn đi. Mình đi qua dịch vụ tour, khởi hành từ SG tối thứ 6 và về lại khuya CN.
Nơi đây tập có các bạn dân tộc Raglay tập trung sinh sống đông, nên các bạn sẽ có cơ hội để giao lưu và tìm hiểu về văn hóa tập tục của người Raglay, lại có thêm một mớ kiến thức văn hóa vùng miền nè :D. Mà người dân ở đây ai cũng dễ thương hết, đặc biệt các bạn nam hậu cần, nấu ăn ngon lại thân thiện,….
Khởi hành ở những con dốc đầu tiên, các bạn có thể ngắm view biển từ xa, nhìn từ xa biển đẹp mờ ảo, mà chụp lên điện thoại rồi thì biển “mất hút” luôn … :D, nơi đây chúng mình băng qua những cánh rừng khô trụi lá & cảm nhận rõ cái nắng khô khan của vùng đất Ninh Thuận. Tiếp theo đó là sẽ đến các tầng cây bụi gai, chỉ toàn gai, cây nào cũng có gai chìa ra để níu kéo chúng mình như kiểu “mấy anh chị thấy em đủ gai góc để sống ở đây chưa?” vậy ak.
Đến trưa, đoàn mình dừng chân cạnh một con suối để ăn trưa & nghỉ ngơi. Suối mát lạnh & trong veo luôn, cá bơi từng đàn, ngâm chân thư giãn đúng đã luôn, nếu các bạn không khuấy nước các bạn còn được cá lại massage chân nữa đấy, lũ cá này cũng gan thiệt, cũng hên rỉa chân xong không còn nào bị lật bụng =]] (giờ không biết suối đó tên gì luôn, thất bại thiệt chứ ? )
Tối thì chúng mình hạ trại cũng cạnh một con suối, suối ở đây nước chảy mạnh nên rất sạch mọi người có thể tắm thoải mái. Nơi này được gọi là thung lũng Ô Lim, bao quanh thung lũng là những ngọn núi xa tít tắp. Tối ngồi quây quần lại tám chuyện, sáng dậy ăn sáng & thưởng thức 1 ly café giữa núi rừng để lên tinh thần chinh phục đỉnh núi Chúa.
Lên cao gần đến đỉnh là các loại thực vật nhiệt đới ẩm, độ ẩm cũng nhiều hơn, nên dễ thở hơn so với các tầng rừng dưới. Nhưng đoạn đường trên này thì bụi cây mịt mù, không thấy lối đi, phải chen qua từng đám cây mà đi, dưới chân thì toàn rêu trơn nên nếu không khéo chúng ta sẽ được ăn đặc sản “ếch bảy món”. Đặc biệt, trên này còn có cả “cây thông cô đơn” nữa , cả 1 khu rừng chỉ có mình ẻm là thông thôi, hỏi chú bên VQG chú nói cũng không biết sao nó ở đây luôn, chắc đi lạc rồi quên lối về cũng hok chừng =]]
Trên đường xuống núi, chúng mình lại nghỉ chân ở 1 con suối khác, quanh suối toàn là trâm – trâm rừng chính hiệu, ăn hơi bị chua nhưng chắc lúc đó bị mệt hay sao ak, ăn thấy cực ngon, may là không đốn hạ mấy cây trâm đem về =]]
Ăn trưa xong, mình chọn một tảng đá to ở giữa suối để tựa nghỉ trưa. Mình là kiểu người thích những “âm thanh trắng”, nên lúc đó mình đúng kiểu hưởng thụ luôn: nghe tiếng suối chảy, trên là tiếng gió tiếng chim, lại được bóng trâm bao phủ mát rượi,…. Giờ nhắc tới lại thấy thèm không gian ấy
Sau khi về đến SG thì mình bị đau họng mất tiếng & sốt luôn :D, có thể là do mất sức & mất nước quá nhiều, đến gần cả tuần mới khỏi hẳn. Lúc đi thì phát khóc vì những con dốc, nhưng về đến nhà lại thấy nhớ & muốn đi lần nữa. Bạn nào có cùng sở thích về với thiên nhiên giống mình thì có thể thử thách với ngọn núi này nha.
Mình cũng khuyến cáo là các bạn chỉ nên chinh phục nơi này khi đã có kinh nghiệm leo một vài ngọn núi nhỏ khác nha. Vì mình nghĩ đây là một cung đường khá khó & nhiều mem gọi vui đây là “trùm cuối của miền Nam”. Bởi địa hình nơi này là những con dốc thẳng đứng liên tục nối tiếp nhau, thêm vào đó là khí hậu khá khô nóng, độ ẩm lại rất thấp. Chỉ ở con dốc thứ 2 mình gần như muốn bỏ cuộc, không phải mình “bánh bèo” đâu, mà do sau khi ăn sáng thì bao tử mình biểu tình cộng thêm việc lên dốc liên tục nên mình bị đuối. Mình phải dừng lại một xíu nôn hết mọi thứ trong bụng ra, xức dầu các kiểu, sau đó mới lại sức mà đi tiếp. Vì thế rút kinh nghiệm, mọi người đừng “tham ăn” món lạ như mình :D, & nhớ đem theo thuốc dự phòng nếu như bao tử & đường ruột không tốt. Bạn nào nữ mà không rũ được đồng bọn đi chung thì cũng cứ mạnh dạn đăng ký tour đi một mình nhé, không sao đâu. Team mình đi, mình là xinh gái nhất do có duy nhất mình là nữ =]], tối 1 mình 1 lều lăn bung lụa luôn, mà biết đâu đi 1 mình về lại 2 mình thì sao :D
=>> Hình ảnh được chụp bởi mình & các thành viên trong team...
Trekkingninh thuậnVườn quốc gia Núi Chúa
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.
Nơi đây không có phong cảnh hữu tình như bao nơi khác, cũng không có dịch vụ gì quá nổi trội, nhưng đây là nơi yên nghỉ của cụ thân sinh chủ tịch Hồ Chí Minh - cụ Nguyễn Sinh Sắc