Blog 24 GIỜ Ở CỰC ĐÔNG
cover

24 GIỜ Ở CỰC ĐÔNG

avatar
Tùng Lâm dot Thứ 3, 08/06/2021
Theo dõi Gody.vn trên Google news
Hành trình chinh phục cực Đông
Đã gần 2 tuần kể từ ngày mình trở về, cũng đã dần quen và bắt nhịp lại với cuộc sống thường ngày, dịch bệnh khiến mình đưa ra quyết định ở lại quê nhà lâu hơn và âu cũng là một điều may mắn, đã từ rất lâu rồi mình mới có một khoảng thời gian dài ở nhà, kể từ khi mình lên Hà Nội. Ở nhà theo đúng nghĩa ?
Tối nay, vẫn như mọi khi, mình đi ngủ sau khi đọc vài mẩu chuyện nhỏ và lướt một vòng các trang mạng xã hội. Thế nhưng những hình ảnh trong máy điện thoại và những ký ức vụn vỡ thôi thúc mình bật dậy, bật máy tính lên và viết những dòng về trải nghiệm mình ấn tượng nhất trong chuyến đi. Hành trình chinh phục Cực Đông.
Như bao trekker khác, việc leo trèo, đi bộ đường dài và mang vác hành lý nặng đối với mình đều không quá khó khăn và e ngại, nhớ lại những lần chinh phục các đỉnh Tây Bắc thì còn mệt mỏi và khó khăn hơn nhiều. Trek đỉnh mà, lần nào cũng đáng nhớ.
Mình và Đạt cũng tham khảo liên hệ của một vài người dẫn đường cũng như hình thức đi lại sau cùng bọn mình chốt sẽ đi cùng với anh Nghĩa ngay trong tối hôm ấy ở Phú Yên khi mà ban ngày vừa quần ở Ghềnh Đá Đĩa và Mũi Điện, vừa chạy xe vừa leo trèo, coi như là test thể lực trước chuyến trek. Dù đã trek vài lần kha khá trước đây nhưng mình vẫn khá là hồi hộp, có lẽ sự hồi hộp một phần lan tỏa từ người bạn đồng hành, vì chính xác là chuyến đầu tiên của Đạt, một phần mình cũng hồi hộp về nơi ngắm bình minh đầu tiên trên đất liền của Tổ Quốc.
Vượt đèo cả, con đèo hùng vĩ nối liền giữa Phú Yên và Khánh Hòa, hướng về Đầm Môn tụi mình gặp anh Nghĩa tại điểm hẹn. Bỏ lại những gì không cần thiết, mang theo vài vật dụng thiết yếu: lều trại, bộ đồ nấu, con dao, đèn pin lương thực và quan trọng nhất là nước uống, giữa sa mạc mà hết nước thì xác định, chứ không có lấy suối uống như trên núi được.
À phải nói, ấn tượng đầu tiên của mình và Đạt về anh Nghĩa là trông ổng có vẻ không đáng tin lắm, trông gầy và đen đen giống nghiện ấy ?. Nhưng bù lại chất giọng của người Khánh Hòa nghe rất trìu mến và đáng tin cậy, chắc mình lựa chọn đi với ảnh là vì cảm thấy sự tin tưởng trong cuộc nói chuyện, cái chất giọng Miền Trong mình đã yêu mến từ khi đến Quy Nhơn rồi vào đến Phú Yên rồi, quý cực. Và phải nói thêm là mình cực kỳ ấn tượng về sự ấm áp và tốt bụng của người dân Duyên Hải. Và mình thấy là chỉ cần tử tế và cởi mở, ở đâu cũng thấy người dân Việt Nam mình tốt bụng và dễ thương hết á ^^.
Quay trở lại cuộc hành trình, sau khi đã chuẩn bị hành lý, mua thêm đồ ăn và nước uống. Ầy, chính vì bọn mình quyết định lựa chọn người dẫn đường gấp quá nên không kịp mua đồ ăn gì cả, chỉ có 5 gói mì tôm + xúc xích, lương khô của Đạt, 3 hộp cơm trưa của Nghĩa và một chai táo mèo. Anh Nghĩa ngỏ lời giúp tụi mình mang hộ ít đồ nhưng tụi mình từ chối, gì chứ hành lý tụi em đều tự xách hết, có một chút nặng mà không mang được thì mất mặt trekker người Bắc quá ?
Mọi thứ đã được chuẩn bị xong, chụp ảnh before trước chuyến đi. Chúng tôi 3 người tiến vào Cực Đông khi mặt trời đã gần lên thiên đỉnh, khỏi phải nói đi bộ trong sa mạc mất nước và mất sức đến nhường nào, leo dốc cát cực kỳ khó chịu và tuột sức vì cát dễ triệt tiêu sức lực, có hăng cũng không chạy nhanh được ? cái nóng và cái mệt khác hẳn so với leo núi Tây Bắc, mất sức rất nhanh vì không quen nóng, hay là tại lâu không đi nên íu nhở ?. Dừng chân nghỉ bên đường, bóng mát và những cơn gió trở nên cực kỳ quý giá, vài câu chuyện hành trình Xuyên Việt, vài câu bông đùa và trong những khoảnh khắc dừng chân ấy chúng tôi thấy Cực Đông thật đẹp, nét đẹp của biển, của cát, của bầu trời và những đám mây, nét đẹp của sự khám phá, nét đẹp của sự chinh phục. Có lẽ là cũng chính là yếu tố ban đầu kết nối giữa mình và Đạt.
Trải qua một vài con dốc, một vài đồi cát, xuyên qua rặng cây. Cuối cùng khung cảnh biển đã hiện ra, và mọi người đã dần tưởng tượng về đích đến ở ngay trước mắt. Nó thú vị y hệt như cái lần mà Ninh bảo mình tưởng tượng về chặng đường đến nóc nhà của tổ quốc, cực kỳ thú vị và nhiều xúc cảm. À mà nóc nhà tổ quốc thì tìm thấy rồi, còn nóc nhà mình thì chưa thấy đâu ?, trớ trêu thay.
Ấn tượng về biển ở Cực Đông của mình là nó đẹp không thua gì những bãi đẹp nhất mình từng ghé qua và cực kỳ hoang sơ. Địa điểm hạ trại cũng khá là đẹp và "kín" gió đến nỗi Đạt phải trang bị thêm 4 tảng đá vào 4 góc lều mà đi ngủ 2 thằng vẫn tưởng tượng ra cảnh lúc dậy là bầu trời nghìn sao trên đầu. Ngắm trời ngắm đất chán chê thì cũng đến lúc ăn tối, anh Nghĩa giúp tụi mình chuẩn bị một nồi nước sôi và đi kiếm ít ốc biển để nấu ăn, trong khi chờ nước thì tụi mình leo lên một mỏm đá trên ấy để ngồi nhậu, phải nói là mỏm đá khá là cao, cao gần tới 2m, không có chỗ bám, dân leo trèo như mình nhìn còn ngán là biết rồi đấy ?. Rồi kiểm tra lại hành lý thì Đạt bảo hình như quên mua xúc xích, anh Nghĩa cũng không tìm được con ốc nào vì mà nay gió quá.
Vậy là tụi mình quyết định ăn tối với chỉ 5 gói mì tôm sống, ngồi nhậu trên tảng đá luôn, thiếu thốn và khó khăn nhưng đó lại bữa nhậu tụi mình nhớ nhất. 3 người 5 gói mì tôm 1 quả chanh 1 chai rượu, uống trăng sao và hít hà những đám mây vào lồng ngực, tâm sự dăm ba câu chuyện đời, chuyện tình. Xa xa là những ngọn đèn biển lung linh chiếu rực cả một góc trời, không gian dường như tĩnh mịc đến lạ thường, có cảm giác dường như cả vũ trụ đang dừng lại mà lắng nghe câu chuyện của chúng tôi vậy. Và bọn tôi ngủ lúc nào không hay, cũng quên cả cái cách leo xuống(vớ vẩn ngã gãy chân), chỉ biết khi gió ngừng, mở mắt ra đã thấy Đạt ngáy khò khò trong lều.
3h giờ sáng tỉnh dậy, có lẽ vì Đạt có thói quen dậy sớm, phần vì tác dụng của rượu. Đạt đánh thức mọi người dậy và chính mình phải cảm ơn sự sớm sủa ấy của ông bạn đồng hành. Thu dọn sơ bộ lều trại, tụi mình lên đường lúc tinh mơ sáng với ước vọng là người đầu tiên của mình và dự định Hyperlapse hoàn chỉnh nhất về bình minh trên Cực Đông của Đạt. Cái cảm giác đi trong đêm tối, người sau rọi đèn cho người trước làm mình nhớ lại lần leo Fan cũng đi sớm như vậy và tưởng tượng về khung cảnh dần hiện ra. Cuối cùng sau khi những bước nhảy qua những tảng đá, cái chóp Cực Đông đã hiện ra, nằm hiên ngang trên một tảng đá lớn và xa nhất trong bãi. Chỉ cần thực hiện xong thử thách cuối cùng là đu dây là sẽ chạm tới được.
4h16 chạm tay vào Cực Đông, cảm giác xúc động nghẹn ngào, ngôn từ trong đầu mình cứ chen lấn đến mức tắc đường khiến mình nghẹn ngào không nói lên được gì (chắc tại buồn ngủ). Cầm đèn pin soi xuống, từng đoàn người rọi đèn nối đuôi nhau trong trong đêm mò mẫm tìm đến đích đến, có lẽ cảnh tượng mà sau này mình khó có thể thấy lại một lần nữa trong đời.
Vì quá buồn ngủ nên mình tạm chợp mắt một giấc, khi mở mắt thì cũng thấy mọi người đã lên gần hết, Đạt cũng set up xong máy quay chuẩn bị Hyperlapse. Cuối cùng thì mặt trời cũng đã hiện lên từ điểm đón bình minh đầu tiên trên đất liền, không phải là bình minh đẹp nhất nhưng là bình minh ý nghĩa nhất mình từng thấy. Và một lần nữa lá cờ tổ quốc lại tung bay ở nơi đầu cực, cờ tổ quốc lúc nào cũng thật đẹp, nhất là khi nó được tung bay ở những nơi có vị trí địa lý đặc biệt như thế này. Chúc mừng Lâm, chúc mừng Đạt đã chinh phục thành công Cực Đông và giờ là lúc trở về. Để hướng tới thành phố biển tiếp theo: Nha Trang.
Hành trình trở về tụi mình lựa chọn đi tàu để tiết kiệm sức lực cũng như thời gian cho cả chuyến đi. Và trải nghiệm đi tàu ngư dân cũng yomost xứng đáng với cái giá bỏ ra để thuê nó vậy.
Đón mình là một ông chú da ngăm đen, người nhỏ nhắn nhưng rắn rỏi và điêu luyện, cái cách mà ông đón mỗi đợt sóng, một tay chèo thuyền thúng khiến chúng tôi khâm phục và trầm trồ về tài năng đi biển của những ngư dân Khánh Hòa, những người sinh ra đã gắn liền với biển, sống nhờ biển và mang hồn biển trong từng hơi thỏ, từng nhịp đập và cả sự tài tình trong cách chế ngự biển nữa, ông chú làm tôi liên tưởng đến người lái đò sông Đà và những người Tây Bắc mà bọn tôi từng gặp, ôi đến đoạn này tôi lại nhớ A Tủa và cái áo sơ mi của ảnh.
Phải nói là trải nghiệm đi tàu cá của ngư dân thực sự rất đã và nó đáng đến từng xu một, cảm giác tự do buổi sáng hôm ấy của cả hai thằng có lẽ là một trong những trải nghiệm phóng khoáng nhất cả của chuyến đi. Bên dưới nước biển trong vắt nhìn thấy cả đáy mà nhìn thì cứ nghĩ nó độ 1 2m thôi chứ thực ra sâu lắm.
Tạm biệt ông chú lái tàu, chúng tôi quay trở lại con đường đã đi lúc đầu. Lúc này trong đầu mình là khung cảnh bài hát "Có thể" của "Cá Hồi Hoang" với hình ảnh những người lữ hành với vết chân dài trên cát.
Chia tay anh Nghĩa, một lần nữa chúng tôi lại bất ngờ về sự tử tế của anh, chao ôi, ấn tượng về người dân Khánh Hòa của em tốt lên nhiều lắm đó. Và nhiệm vụ cuối cùng của chúng tôi, vượt thêm 100km nữa để đến Nha Trang sau 24 giờ ở Cực Đông, và đoạn này thì mình thực sự nể Đạt khi hoàn thành suất sắc chặng đường mà mình vừa ngồi sau vừa ngủ gục vì quá mệt.
Một lần nữa xin cảm ơn anh Nghĩa vì những gì anh đã làm để giúp tụi em chinh phục Cực Đông chúc gia đình anh mạnh khỏe, kiếm được nhiều tiền hơn, anh còn nợ em một bữa nhậu khi quay trở lại Đầm Môn. Cảm ơn chú lái tàu với những khoảnh khắc cực kỳ yomost và phóng khoáng đem đến cho tụi cháu, chúc chú thật nhiều sức khỏe vượt ngàn con sóng dữ. Và cảm ơn người bạn đồng hành trong suốt chuyến đi, những khoảnh khắc khó khăn, những trải nghiệm đỉnh cao mà nếu thì có chỉ một mình mình có lẽ khó mà có được.
Thông tin về chuyến đi:
+ Điểm xuất phát: Đầm môn - Khánh Hòa, xe máy chạy vào tới điểm gửi xe và tạp hóa ngay cạnh ấy. À các bạn ăn gì nên gọi điện đặt trước từ sớm chứ không lại nhậu mì tôm sống như tụi mình.
+ Chi phí thuê dẫn đường: 500k/1 ngày (Pass bạn Lâm :v)
+ Người dẫn đường: Anh Nghĩa 0329.003.287
+ Chi phí tàu: 1300k/ chuyến
+ Hình thức: có thể đi tự túc hoặc đi theo tour, lựa chọn đi về cả 2 chiều hoặc đi 1 chiều về 1 chiều tàu như tụi mình cũng được.
Cuối cùng mình chỉ muốn nhắn nhủ với các bạn rằng: Hành trình chinh phục Cực Đông quả thực không hề dễ dàng, nhiều khó khăn và mệt mỏi, nhưng chỉ cần bạn có ý muốn, có sức khỏe và ước vọng chinh phục những miền đất tuyệt vời của tổ quốc việc tạm tới đích đến chỉ còn là ý muốn của bạn hay không thôi. Tin mình đi chuyến đi mang lại nhiều ý nghĩa hơn cả một chuyến đi đó ?
- Từ một trong những mảnh ký ức tuyệt vời về chuyến hành trình Xuyên Việt -
Ầy, sáng rồi, ngắm bình minh xong đi ngủ nào, giờ này ông Đạt cũng dễ dậy rồi lắm, ôi nhớ những tháng ngày lang thang!

khánh hòa

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 27/12/2022
Love
3 Bình luận
avatar
Tùng Lâm
0 Quốc gia
63 Tỉnh thành
0 Người theo dõi
0 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả