Blog Pattaya - Ồn Ào & Dịu Êm
cover

Pattaya - Ồn Ào & Dịu Êm

avatar
Wind 1124 dot Thứ 6, 18/10/2019
Theo dõi Gody.vn trên Google news
Một chiều tháng 8, đáp chuyến bay tới sân bay Suvarnabhumi, tôi nhanh chóng tới tầng 1 gate 8 mua vé xe bus đi Pattaya, cũng có thể coi đây là thành phố tôi trải nghiệm đầu tiên khi đặt chân tới Xứ Chùa Vàng. Trước Khi đọc bài viết của tôi, bạn hãy vô Google rồi search thử cụm từ "Pattaya" và kết quả hiển thị trên màn hình sẽ là gì nào?
Một chiều tháng 8, đáp chuyến bay tới sân bay Suvarnabhumi, tôi nhanh chóng tới tầng 1 gate 8 mua vé xe bus đi Pattaya. Nơi này cách Bangkok khoảng hơn 100km và cũng có thể coi là thành phố biển gần thủ đô Bangkok nhất. Với những bạn lần đầu tới Thái Lan như tôi khi đó thì cũng có thể lựa chọn Pattaya và Bangkok là hai địểm đến đầu tiên cho chuyến hành trình. Vì vừa tới sân bay đã vội vã nhảy lên chuyến xe đi Pattaya nên cũng có thể coi đây là thành phố tôi trải nghiệm đầu tiên khi đặt chân tới Xứ Chùa Vàng.
hình ảnh
Trước khi đọc bài viết của tôi, bạn hãy vô Google rồi search thử cụm từ "Pattaya" và kết quả hiển thị trên màn hình sẽ là gì nào?
Là tụ điểm ăn chơi náo nhiệt của Đông Nam Á, với vô vàn quán bar xập xình thâu đêm.
Là tửu quán của thế giới và là góc quen hay lui tới của mấy anh Tây to béo để qua đêm với các cô gái quán bar.
Và còn vân vân, mây mây định nghĩa về thành phố biển nhộn nhịp này. Nhưng quy chụp lại thì Pattaya vẫn là một phố biển nhộn nhịp, xô bồ và bùng cháy xuyên màn đêm.
Nếu bạn thích một điểm đến sôi động hay đơn giản là muốn trải nghiệm bờ biển xanh bên vịnh Thái Lan thì nơi này rất đáng để in dấu chân của bạn. Nhưng nếu bạn thuộc tuýp người không thích ồn ào, thích nhẹ nhàng sâu lắng thì theo ý kiến của riêng tôi, Pattaya vẫn đáng được thêm vào plan cho những chuyến đi của bạn.
hình ảnh
hình ảnh
Sự náo nhiệt, sinh động của Pattaya. Sự rực cháy tối đa công suất của khu phố đèn đỏ. Những điểm đặc trưng dễ nhận thấy này của nơi đây có lẽ mình sẽ không đề cập đến nữa. Vì góc nhìn này đã rõ mồn một, dễ dàng để mọi người nhìn nhận và là đề tài muôn thuở khi viết về Pattaya. Ngay chính những người Thái Lan bản xứ mà sau này tôi có cơ hội tiếp xúc, khi tôi có nhắc tới Pattaya trong cuộc hội thoại, thì họ không ngần ngại mà trả lời thẳng toẹt rằng:" Tôi ghét Pattaya". Bạn đã trải nghiệm Pattaya chưa? Bạn có ghét nơi này như "họ" không?
Riêng với bản thân tôi, xuyên suốt những chuyến hành trình, dù xa hay gần, dù ở bất cứ nơđâu, thì tôi vẫn trung thành với một chân lí: "Chẳng có nơi nào hoàn hảo để tôi đặt quá nhiều kỳ vọng và điểm đến nào cũng sẽ có những cái hay, cái đẹp và những chất rất riêng đang chờ tôi khám phá".
Và với Pattaya chân lí ấy vẫn luôn đúng. Chuyến xe lăn bánh từ Bangkok chạy trên xa lộ khoảng 2 tiếng đồng hồ thì tới Pattaya. Bước xuống xe, khung hình đầu tiên hiện hữu trứơc mắt tôi là một hàng dài những chiếc Songthaew màu đỏ thẫm với những lời mời chào lên xe chỉ 10bath. Loại xe bán tải này là đặc sản của Thái Lan, trước đây tôi chỉ được tiếp xúc gián tiếp qua sách báo, tivi. Được trải nghiệm thực tế, mắt thấy, tay sờ cũng thú vị lắm chứ. Phương tiện di chuyển này có mặt ở muôn nơi và phủ dày đặc tại những thành phố du lịch của Thái Lan. Công tâm mà nói thì tôi khá thích loại xe này bởi nó thuận tiện và rất rẻ. Songthaew và Tuk Tuk ở Bangkok là những "siêu xe" quốc dân của Xứ Chùa Vàng mà bạn nên thử ít nhất một lần trong đời.
Xe chạy dọc những con phố, men theo đường bờ biển. Cảnh sắc không quá đẹp, không phải xuất sắc nhưng có nét gì đó thân quen khiến tôi chợt nhớ tới phố biển Đà Nẵng, phố biển Nha Trang ở quê nhà. Tất nhiên chỉ là những ký ức thoáng qua, tôi không có ý so sánh Pattaya với những thành phố biển ở Việt Nam, Mỗi nơi đều có những chất rất riêng, mọi sự so sánh đều là khập khiễng đúng không nào? Không có bãi biển đẹp và trải dài. Từng con sóng lăn tăn nhẹ lướt trên mặt nước, sóng không vỗ bờ mạnh mẽ.
Chắc hẳn đọc tới đây bạn sẽ vô cùng thắc mắc rằng nơi này tuy không được mẹ thiên nhiên ưu ái, không phải là hòn ngọc sáng nhưng hằng năm vẫn đón một lượng lớn lữ khách quốc tế và trong số đó có rất nhiều người đã tới đây nhiều lần. Điều gì đã níu chân du khách để trái tim họ thổn thức muốn quay lại. Câu trả lời chỉ nằm gọn ở cách người dân Thái Lan làm du lịch. Xét về tổng thể thì người Thái làm du lịch rất bài bản và khiến tôi khá ngạc nhiên. Buổi sáng thức giấc, tôi đi bộ dọc theo bờ biển từ khu Bắc Pattaya đến khu phía nam. Từng làn gió biển dịu nhẹ lướt ngang trên mái tóc. Một Pattaya thật yên bình, dịu mát và nhẹ nhàng. Hoàn toàn khác hẳn với Pattaya trong đêm đen đầy ồn ào, ngột ngạt mà tôi mới thấy đêm qua. Bãi biển nhỏ bé, ngắn tũn mà tôi mới thấy chiều qua giờ đã hoá mênh mông. Dòng nước triều quay ngược vào lòng biển, để lộ ra bờ cát rộng mênh mông đến ngỡ ngàng, vòng phao lớn cho khách tắm biển giờ đây đã nằm thỏm trên cát. Thật thú vị, Pattaya mà tôi quen tối hôm qua, chỉ sau một đêm đen đã chuyển mình đến kỳ lạ, như một con người với hai khuôn mặt trái ngược vậy. Pattaya như một cô gái, tuy không xinh, không đẹp, chân cũng không dài nhưng lại đem đến cho đối phương những điều bất ngờ, thú vị.
Những điều thú vị của Pattaya không chỉ đến từ cảnh vật vô tri, mà những con người bản xứ xuất hiện trong nắng mai bên bờ biển cũng khiến tôi có thêm nhiều khám phá mới mẻ về nơi này. Trên bờ biển nhấp nhô là những đường cào thẳng dài của người thanh niên nhằm xoá đi những dấu chân trên mặt cát, hành động đó cứ nhẹ nhàng và đều đặn như thể anh ta đang chải tóc cho người tình vậy. Đi thêm một đoạn tôi lại bắt gặp một cô gái Thái, cao dỏng và da nắng giòn đang cầm chổi quét những chiếc lá rụng dọc bờ biển và lát sau lại thấy cô ấy cầm cái rổ lớn sáng cát để lọc bỏ lá cây lẫn rác còn vương trong cát. Những hành động nhỏ bé nhưng đem lại những giá trị bền vững. Biển hằng ngày đem lại kế sinh nhai cho họ, nên họ hằng ngày bảo vệ, giữ gìn biển. Cảnh sát du lịch có ở muôn nẻo đường và sẵn sàng hỗ trợ du khách. Cách chăm sóc khách du lịch với thái độ ân cần, nhẹ nhàng tôn trọng với nụ cười luôn thường trực trên môi của người Thái cũng khiến tôi phải trầm trồ ngợi khen. Người ta nói Thái Lan là "đất nước của những nụ cười" quả thật không phải là cái danh. Sau này khi đã tiếp xúc nhiều với người Thái, tôi hiểu rõ hơn về nụ cười của họ, Với người Thái thì nụ cười không chỉ đơn thuần là sự vận động của cơ vành môi. Nụ cười đó mang nhiều tầng ý nghĩ, nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Có thể là sự đồng ý, cũng có thể là phản đối, giận dữ. Có thể là sự hạnh phúc nhưng cũng có thể là sự buồn phiền, đau khổ. Những hinh ảnh đầu tiên về con người của "đất nước nụ cười" có lẽ sẽ đi liền với thành phố biển Pattaya trong tâm thức của tôi.
hình ảnh
Đi bộ tới phía cuối đường, tôi tới cầu cảng Pattaya. Mua vé vào leo lên chuyến phà ra đảo Coral, cách trung tâm Pattaya không quá xa. chỉ khoảng 40 phút ngồi phà là tới. Phà cập bến ngay tại bãi Tiên. Bờ biển xanh, trong và nổi bật trên nền cát trắng. Đường bờ biển lát gạch xanh, uốn lượn như sóng dưới những tán dừa mát mắt. Vẫn mang theo chân lí: "không có nơi nào hoàn hảo nên đừng đặt hy vọng quá nhiều'. Với tôi thì bãi biển nhân tạo này đẹp ngoài mong đợi rất nhiều rồi. Trời cao và trong xanh càng khiến làn nước màu ngọc bích thêm long lanh. Nếu tôi dùng nhiều mỹ từ để miêu tả có lẽ bạn sẽ nghĩ tôi nói quá, phóng đại. Nhưng thật sự biển ở Coral đẹp và khác biệt hẳn so với bở biển Pattaya. Vì đã đưa vào khai khác du lịch nên hòn đảo không còn giữ được vẻ hoang sơ như ban đầu. Nhưng đi bộ dọc bờ biển, dọc cây cầu gỗ bắc ngang theo sườn đồi để dẫn xuống biển tôi vẫn cảm nhận được sự yên bình, dịu nhẹ và nhịp thở chậm rãi của nơi này. Cũng không biết diễn tả cảm xúc lúc đó ra sao nhưng tôi cảm thấy sự thoải mái, an yên như chạy dọc trong huyết quản của tôi. Một Coral rất khác so với sự tưởng tượng của tôi, một hòn đảo san hô rất không liên quan tới những hoạt động dù lượn, lặn biển ngoài kia.
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh

Uploading 86%

hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
Chiếc phà đưa tôi trở lại Pattaya, tạm biệt hòn đảo xinh đẹp đang nhỏ dần bên bờ vịnh Thái Lan. Những trải nghiệm đầu tiên về Pattaya, về Coral hay về những con người Thái Lan thân thiện đầu tiên mà tôi gặp, những nụ cười chào đón đầu tiên tôi nhận được. Những hình ảnh đó là chất liệu hình thành nên những thiện cảm của tôi với Xứ Chùa Vàng, là xúc tác gây thương nhớ thôi thúc tôi trở lại miền đất này trong những chuyến hành trình sau đó. Có lẽ khi được hỏi: tới Thái Lan lần đàu tiên thì nên trải nghiệm thành phố biển nào trước tiên? Tôi sẽ không ngần ngại mà đưa ra câu trả lời là Pattaya. Còn bạn thì sao? Nếu gặp câu hỏi như vậy bạn có đưa ra đáp án giống tôi không?
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
hình ảnh
Thái Lan pattaya pattaya

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 2/01/2023
Love
0 Bình luận
avatar
Wind 1124 travel blogger

Fanpage: Wind 1124/ insta: Wind.1124 My Blog: https://www.wind1124blog.com

10 Quốc gia
30 Tỉnh thành
2,701 Người theo dõi
11 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
Chờ mãi cũng đến cuối tuần. Để đưa em đi một vòng Bangkok
Hôm nay Hà Nội vào thu. Bỗng dưng lại muốn viết thư thế này. Hà Nội, có những chiều hoàng hôn rực đỏ, in bóng mơ màng trên mặt nước hồ Tây.  Có hương sen thanh mát thoảng trong gió hè.  Có những buổi chạng vạng cuối thu. Chạy xe qua những con phố ven hồ, thấy lòng an yên đến lạ.
Tới Cần Thơ, khi thả bộ trên con đường Hai Bà Trưng thì ít ai có thể làm ngơ mà không thưởng cảnh bến Ninh Kiều bên dòng Hậu Giang.
China Town - Singapore Tới bất cứ quốc gia nào, bất kể thành phố nào có China Town thì điểm đến này luôn nằm trong plan của mình. Tại Singapore khi mà công dân gốc Hoa chiếm tới 77%. Khu phố người hoa mang nhiều bản sắc ẩm thực, văn hoá.
Làng bích hoạ Gamcheon - Busan: từng là một ngôi làng cổ trên đồi, nhìn hướng ra biển với những căn nhà cũ kỹ, xuống cấp. Năm 2009 ngôi làng được những nghệ sĩ phục dựng bằng những sắc màu đầy tính nghệ thuật. Ngôi làng tranh tường bắt đầu được nhiều người biết tới với những khung hình rất riêng. Gamcheon được mệnh danh là Santorini của xứ Kim Chi.
Một trip nhỏ cuối tuần. Bắt vội chuyến xe đêm tới cửa khẩu Móng Cái. Nhận giấy thông hành, đi bộ qua cây cầu bắc ngang qua dòng Bắc Luân và tới phía bên kia biên giới nước bạn.
Nơi được xem như cửa sổ tâm hồn của phố núi Pleiku. Với mặt nước phẳng lặng, lấp lánh ánh bạc trong nắng chiều. Những hàng cây phủ kín đôi bờ. Nhành cây, cánh hoa mỏng mảnh khẽ rung theo từng ngọn gió.
Chuyến ghé thăm không dự tính trước nên có phần vội vã, chóng vánh. Chạy xe hơn 50 km đường đèo từ Kon Tum lên chỉ để sạc đầy pin cho lá phổi bằng bầu không khí sạch trong, mát lành rồi lại về Kon Tum. Măng Đen trải thảm chào đón tôi với con đường dốc mềm mại dưới bóng thông thẳng tắp, xanh rì và mãn nhãn.
Tới Pleiku hãy thử thức dậy thật sớm, dạo bộ để cảm nhận những cơn gió đang mơn man chạy qua lớp khẩu trang, hít thở nhẹ nhàng để cảm nhận bầu không khí phố núi chạy nhẹ qua lồng ngực. Nhìn ngắm thành phố đang dần hồi sinh sau đêm đen. Chỉ đơn giản vậy thôi là đủ để yêu nơi này rồi.