Văn hóa xếp hàng, chợ đêm là nét đặc trưng văn hóa mà bạn nhất định phải ghé khi đặt chân đến đất nước đảo quốc này nhé.
Ngày 1 (13/11/2019) HCM- Đài Bắc, Checkin, tham quan chợ đêm Rao he
Do buổi sáng còn phải đi làm nên hơn 11 giờ rưỡi mới phóng ra sân bay đến nơi mọi người đã chuẩn bị sắp xếp hành lý và đổi tiền các kiểu cho mình xong xuôi, chuyến bay lúc 1 giờ 35 mà 12 giờ mới có mặt nên cong đít làm thủ tục check in gửi hành lý và xếp hàng làm thủ tục hải quan vào phòng chờ là còn hơn 10 phút là đến giờ lên máy bay. Tranh thủ lót dạ bằng vài lát bánh mì sandwich mua sẵn từ tối hôm trước nhờ vậy mà sống sót tới nửa đêm . Từ HCM bay tới sân bay Taoyuan (Đào Viên) là 3h 30 phút , bên Đài sớm hơn Việt Nam 1h nên qua tới nơi là 6 giờ tối và mất thêm 1 giờ để làm thủ tục hải quan và lấy hành lý ở ga đến. Thời gian nhóm đi đúng dịp KKday đang có chương trình khuyển mại mua 1 tặng 1 dành cho sim và di chuyển bằng tàu THSR nên nhóm mình mua trước từ Việt Nam qua tới sân bay chỉ việc ra tìm quầy KKDay và đổi sim theo hướng dẫn họ gửi cho mình khá là đơn giản. Khu vưc khách sạn mình chọn cách ga Zhongshan (Line xanh lá) khoảng 500m nên nhóm quyết định di chuyển bằng MRT (line tím – tàu nhanh) đến ga Taipei Main Station và đổi line đỏ đi thêm 1 trạm để về khách sạn cho tiết kiệm chi phí và ngại gọi Taxi ^^ (do không đứa nào biết tiếng Trung ). Nhưng người tính không bằng trời tính lớ ngớ thế nào mà xuống tàu ở Taipei Main Station nhưng đi nửa tiếng mà không tìm thấy line đỏ, bật google map lên thì thấy định vị ở khu Zhongshan nên mới vội đi hỏi nhân viên bán hàng khu vực dưới hầm lối lên bên trên. Vừa lên tới đường lộ đi 1 đoạn thì thấy cái lối ra số 2 của cái ga Zhongshan ☹☹ nếu không lạc đường thì có khi đã tới khách sạn . Mặc dù chưa ăn tối nhưng vừa thấy tiệm trà sữa ngay trước mặt là xà tới mua bất chấp, vì không đọc được chữ nên cứ thấy hình mà chỉ, mỗi người 1 loại uống cho biết. Cảm nhận đầu tiên là ly trà to vật vã, vừa miệng không ngọt, không quá béo, nhiều topping ghê luôn chắc phải đâu đó gần 2/3 ly, mình order 1 ly trà sữa pudding trứng, 1 ly trà sữa trân châu hoàng kim, 1 ly trà sữa trân châu kèm đậu đỏ. Và nhờ bác google map mà bọn mình cũng về tới khách sạn an toàn sau một hồi xà quần vì không thể xác định hướng nên cứ đi tới đi lui thêm nữa bên Đài đường 2 chiều có barrier ở giữa nên không có kiểu băng ngang như bên Việt Nam mà phải lên tới ngã tư đèn xanh đèn đỏ có lối dành cho người đi bộ mới vòng lại được. Chủ của phòng tụi mình thuê ở khá tốt bụng và chu đáo trước khi đến anh ấy đã nhắn tin hướng dẫn tụi mình lấy chìa khóa ở đâu và có giấy note ngay trước cửa hướng dẫn cách tụi mình sử dụng các vật dụng trong phòng cũng như check out phòng nếu không có anh ấy ở đó. Theo lịch trình có rất nhiều option để lựa chọn cho buổi tối đầu tiên: leo núi Voi, chợ đêm Nhiêu Hà (Raohe), Khu công viên sáng tạo Huashan 1914 Creative Park nhưng do về tới khách sạn đã 9 rưỡi nên vừa đáp vali xuống là tụi mình tranh thủ di chuyển đi chợ đêm Raohe cho kịp. Từ khách sạn theo line xanh lá đến ga shongshan ra lối exit 5 là tới trước cửa chợ đêm Raohe. Có lẽ nhóm mình đến khá muộn lại vào ngày trong tuần nên chợ không quá đông đúc , các món ăn cũng không quá hấp dẫn hay do trước đó quất nguyên ly trà sữa mà nhìn các món ăn không còn hấp dẫn . Dao một vòng cả nhóm cũng thưởng thức được một số món như sủi cảo (theo cảm nhận không ngon lắm, vị không đậm đà ăn nhạt , nhân khá nhiều hành lá nên mùi hơi hăng), thạch aiyu ( thạch dai mịn khá ngon nước thì có vị chanh hơi chua ngọt thanh ăn mát cực thích ) , xúc xích nướng (món yêu thích ở Đài và hầu như ngày nào cũng ăn ) và kẹo hồ lô (món không thích nhất vì quá ngọt nhưng vì con bé trong nhóm muốn ăn nên miễn cưỡng mua xong mỗi đứa ăn 1 viên cho biết còn lại đem quăng hết, hồ lô là cách tụi mình gọi vì nó giống trong phim hay coi còn đúng không thì không biết nó chỉ là cà chua, dâu, nho …xiên thành xâu gồm 5 viên rồi áo một lớp đường bên ngoài, do màu đỏ nên khá bắt mắt ). Chợ không quá rộng dài tầm 500m nên tụi mình đi một loáng là xuống cuối chợ luôn chắc do không còn mấy khách, các gian hàng ăn bắt đầu dọn hàng dần dần , chơi đến tầm 11 rưỡi đêm là tụi mình bắt tàu về lại khách sạn kết thúc ngày đầu tiên ở Đài.
Ngày 2: 14/11/2019 Tham quan Dã Liễu- Biển YingYang – Thác vàng (Golden waterfall) – Cửu Phần (Jiufen) – Thác nước Thập phần – Thập Phần (Shifen)
Để tiết kiệm thời gian và đi được nhiều điểm nhóm quyết định mua vé shuttle bus của Klook để tham quan nguyên ngày thứ 2 ở Đài Loan. Ban đầu chuyến đi khởi đầu không mấy suôn sẻ nhưng lại nhiều kỉ niệm nhất chuyến đi. Do đặt chuyến sớm nhất khởi hành lúc 8h30 nên sáng sớm bọn mình đã di chuyển theo line xanh dương đến ga Ximen ra lối exit 4 trước tiệm bánh Gakuden theo hướng dẫn để tìm người điều phối tour. Có lẽ mọi thứ sẽ ổn thõa nếu sau khi người điều phối dán sticker Klook cho mỗi thành viên xong thì cả nhóm ngồi chờ xe đến là đi luôn theo đúng lịch trình vì bọn mình đến đó khá sớm mới hơn 8 giờ sáng. Tuy nhiên đến lúc xe tới thì trên xe còn có 2 chỗ trống trong khi nhóm mình tới 3 người, anh điều phối đầu tiên của nhóm dắt nhóm mình lại một nhân viên điều phối khác và nói xí xô xí xào gì đó bằng tiếng Trung rồi quay sang nói Tiếng anh với nhóm là đi theo sự hướng dẫn của cô ấy. Nhóm mình cứ nghĩ đơn giản là không đi được xe này thì đi xe khác nên cứ đứng đó đợi. Hết 10 phút trôi qua, hết đoàn này đến đoàn khác di chuyển đi, nhóm mình càng sốt ruột vì bị trễ lịch trình mà mình quay sang hỏi cô điều phối thì nhận được một câu nói chờ chút cô ấy đang kiểm tra hoặc mình gọi thẳng lên bộ phận dịch vụ để kiểm tra chứ cô ấy không có khả năng giải quyết. Chị trong nhóm mình tức giận và yêu cầu cô ấy giải thích sao các đoàn khác đi hết mà nhóm mình đã check in, dán tem hết mà chờ cả tiếng vẫn chưa được đi. Mình phải xin số tổng đài dịch vụ của Klook bên trung và gọi cho họ nhưng nhân viên không rành tiếng anh lắm nên mất một hồi giải thích. Mình phải gọi tổng đài chắc hơn 5 lượt nhưng họ yêu cầu chờ họ kiểm tra và gọi lại mà mãi không thấy một cuộc gọi nhỡ nào từ số tổng đài. Thực sự ai trong nhóm cũng mệt mỏi và khó chịu vì không bên nào giải quyết, chị trong nhóm nói sau chuyến này sẽ lên đánh giá chất lượng trên klook .Đến tầm 9 rưỡi – 10 giờ sáng thì người điều phối thứ 2 dẫn đến một chị điều phối khác của Klook và theo chị đó lên một xe chuẩn bị khởi hành.
Khác với loại shuttle bus ở các nước khác chỉ có tài xế và du khách có thể lên bất cứ xe nào chỉ cần xác định thời gian hoạt động của xe tại các địa điểm cụ thể nằm trong tuyến mà lựa chọn thì shuttle bus này khác hẳn vì có thêm người điêu phối – họ cũng giống hướng dẫn viên nhưng họ không đi theo giới thiệu từng điểm cho khách mà họ chỉ giới thiệu chung sau đó để khách tự do khám phá và hẹn giờ ra xe để đi tiếp điểm khác.
Điểm đầu tiên nhóm mình ghé là Công viên Dã Liễu, nó giống như một đảo nhỏ nhô ra biển với đủ các thể loại đá với nhiều hình dáng cây nấm, nữ hoàng, trái tim…nằm rải rác dọc theo công viên và xung quanh bao quanh bởi biển , vì hôm mình đi trời không có nắng , biển động, nên sóng đánh mạnh kinh khủng , đứng trên khu vực quan sát mà gió thổi tóc bay tứ tung . Theo người điều phối thì nó có 3 khu với những hình dạng đá đặc trưng từng khu nhưng tui mình chỉ có 1h tham quan mà từ khu vực gửi xe mà đi vào khu vực tham quan cũng hết 10ph nên tụi mình chỉ quanh quẩn được ở khu vực đầu tiên sát với cổng tham quan và vừa đi vừa chạy để thấy tận mắt đầu nữ hoàng – biểu tượng đặc trưng nhất của công viên địa chất Dã Liễu . Bên đài họ thiết kế một khu vực dành riêng để chụp hình với đá đầu nữ hoàng này nên vừa tới gần đã thấy cả đoàn du lịch đang xếp hàng dài chờ tới lượt chụp hình do đó không có cơ hội chụp đúng hướng mà bọn mình phải ra mặt sau của khối đá nên chụp xong nhìn lại cứ như đầu gà ^^ Cũng vì thời tiết không tốt lại có mưa phùn nhẹ, biển động nên khi đến khu vực biển Ying Yang (biển Âm Dương) cũng không thể thấy rõ giao thoa giữa hai dòng nước xanh ngọc với xanh ngọc bích như đã đọc review. Đi thêm một đoạn là đến thác Vàng (Golden water fall) chỉ là cái thác nhỏ nằm ven đường nên xe chỉ dừng 10- 15ph cho mọi người xuống check in lại leo lên xe đi tiếp . Tầm hơn 12h trưa thì xe cũng tới khu vực Cửu Phần và mọi người tự do ăn trưa, tham quan ở khu vực này tầm 2h. Lối đi vào làng cổ khá nhỏ tầm chừng hơn 1 mét với hai hàng quán hai bến là quán ăn, cửa hàng bánh kẹo, trà sữa, các gian hàng bán đồ đặc sản … lúc này cũng giữa trưa vì vậy cả nhóm thấy đồ ăn là mắt sáng rỡ nhìn cái gì cũng muốn ăn luôn nên vừa vào đã thưởng thức ngay món trứ danh đậu hủ thúi của Đài Loan, lúc đầu còn ngờ ngợ không biết món gì nhưng do cái mùi của nó đặc biệt lại dược chị bán hàng người Việt giải thích nên mới biết xác nhận món này. Do chị bán hàng bảo đậu hủ thúi nó sẽ thúi hơn nhưng do chị làm nên mùi của nó cũng được giảm bớt, phần đậu hủ thúi sẽ khoảng 2 miếng đậu, thêm ít đồ chua ( làm từ bắp cải muôi chua) ai ăn cay có thể thêm ớt hoăc sốt ớt. Vì để bụng ăn những món khác nên 3 đứa mà gọi có 1 phần còn chiếm hết 3 chỗ trong nhà nhưng mà chị bán hàng cũng rất dễ chịu. Quán này bên tay phải cách lối vào chỉ tầm 5m thôi. Tưởng có mỗi quán đậu hủ thúi là người Việt thôi ai ngờ đi thêm 1 đoạn cả nhóm lại vào thêm 1 quán ăn chuyên chả cá hấp, đậu hủ nhồi thịt của người Việt luôn. Như bắt được vàng thêm phần trời cũng lạnh thế là cả nhóm chui tọt vô bàn ngồi cho ấm và gọi 3 tô 3 vị khác nhau để thưởng thức hết 90 tệ ( khoảng 65k tiền Việt). Mỗi tô là 1 phần khá nhỏ gồm 1 phần đầu hủ nhồi thịt phủ chả cá (món này cho thêm chút ớt sa tế vào ăn nóng nóng ngon bá cháy) , 1 tô súp chả cá ( giống canh súp của mình nhưng không có rau chỉ có chả cá và ít hành lá , vị khá nhạt ăn không ngon lắm), món cuối cùng là tô miến trộn sốt với thịt băm ăn khá vừa miệng sợi miến mềm nhưng dai ăn rất ngon. Do chị điều phối nói mì bò ở khu vực Cửu phần là ngon nhất nên thấy một quán mì bò mà khách ngồi kín hết bên trong lại đang có khách xếp hàng đợi mua nhóm cũng cố gắng xếp hàng lấy số để mua lấy 1 tô. Nhưng vì còn nhiều chỗ chưa đi thêm phần bên trong quán không còn chỗ trống nên mình yêu cầu chủ quán gói cho nhóm mang đi. Nhưng cũng phải hơn 20ph mới có 1 tô mang đi vì đông quá đông ☹. Đi ngang qua 1 chỗ làm khoai dẻo cũng tính mua về VN để luộc ăn dần nhưng do hỏi chủ quán thì sản phẩm chỉ dung trong ngày không để lâu được đành ngậm ngùi mua một hộp chè khoai dẻo ở gian kế bên để ăn thử luôn.Chè khoai dẻo bên Đài khác hẳn so với chè khoai dẻo mà các quán trà sữa Việt Nam hay bán vì có vẻ nhiều bột năng hơn, ít khoai hơn nên nó khả dẻo ăn cứ như viên trân châu to đùng mà vị khoai lang vậy. Nhưng chè khá vừa ăn , 1 hộp chắc phải 2 người ăn mới hết vì nó to đùng cũng nhiều topping gồm khoai dẻo chủ yếu là vị khoai môn, khoai lang, đậu xanh, sương sáo, thạch aiyu, trân châu…nhưng không có nước cốt dừa nhé nên ăn không có bị ngán, vị cũng thanh mát không ngọt luôn . Nhìn chung các hàng quán dọc hai bên lối đi không có không gian để ngồi tại chỗ thưởng thức mà khách chỉ có mua mang đi là chủ yếu, điều khó khan nhất chuyến đi là mua đồ ăn phải xếp hàng đợi đến lúc ăn xong đi tìm cái thùng rác để bỏ hộp và đồ thừa là kiếm muốn mòn măt luôn vì không phải chỗ nào cũng có thùng rác mà phải nói là thùng rác cực hiếm luôn. Cả chuyến đi cứ thắc mắc không biết người ta ăn xong vứt rác ở đâu thì hôm sau mới được một chị bạn giải thích cho vấn đề này. Thường thì người Đài Loan họ sẽ bỏ rác trong ba lô hay túi xách của họ và đem về nhà mới quăng rác nhưng trước khi quăng rác họ cũng phải tráng sơ qua những hộp đồ ăn đó rồi mới bỏ túi rác. Ở Cửu phần nổi tiếng nhất là quán cà phê Amei với kiên trúc xây dựng lầu giống kiểu nhật xưa với mái ngói và lồng đèn đỏ treo bên ngoài kết hợp với những chậu cây bố trí sát cửa sổ được xây men theo con dốc nên nhìn lung linh cứ như đang ở Nhật vậy, Và cũng chưa kịp tham quan hết làng cổ thì cũng trể giờ hẹn nên nhóm mình lại tiếp tục vừa đi vừa chạy men theo lối vào ban đầu để ra xe. Ra khỏi cổng leo lên hết cái dốc thì thấy chị điều phối đang đứng ngoài vẫy tay ra hiệu xe đang ở đó, cả nhóm rối rít xin lỗi bác tài và tranh thủ ổn định chỗ trên xe mà thở hổn hễn. Tranh thủ chợp mắt được chút thì xe dừng trước lối vào tham quan thác Thập Phần. Mặc dù cả nhóm cũng rã hết hai cặp giò nhưng cũng cố gắng đi hết đến khu vực thác . Qua hết cây cầu treo là đến khu vực thác nườc, do đoàn mình đến cũng chiều muộn nên khách không còn nhiều nữa nên dễ dàng quan sát thác nước từ khu vực nhà quan sát, đúng không bỏ công đi thác nước từng dải trắng rất đẹp y như 1 bức tranh vậy, nước bên dưới thác màu xanh ngọc trong veo và khung cảnh xung quanh yên tĩnh, trời lạnh lạnh nên đi với người yêu thì tuyệt vời ông mặt trời nhưng ngặt nổi nhóm mình lại toàn FA. Điểm cuối cùng cũng là điểm mong chờ nhất của cả nhóm làng cổ Thập Phần – đường ray xe lửa nơi mà mọi người thả đèn trời. Không biết hên hay sao nhưng cả nhóm được tận mắt thấy tàu lửa chạy từ xa tới luôn. Lúc mình đến tầm 5 giờ chiều trời cũng chập choạng nhưng có khá đông các đoàn du khách tập trung kín lối ở khu vực đường ray. Cả nhóm mua chung 1 lồng đèn giá 190 tệ (khoảng 150k tiền việt) ở 1 cửa hàng do chị điều phối giới thiệu ngay sát bên đường tàu với 4 màu: màu đỏ (sức khỏe), xanh lá nhạt (công việc),hồng ( hạnh phúc), vàng (tình yêu) viết xong còn đươc nhân viên cửa hàng có tâm lại nhiệt tình khi vừa chỉ cách tạo dáng chụp hình rồi quay phim cho cả nhóm nữa. Đứng viết điều mong ước lên thì lâu chứ lúc thả lên chưa đầy 1ph30s là đèn của mình đã bay vụt lên trên cao rồi . Thả đèn xong nhóm mình đi mua kem đậu phộng để ăn do ban đầu chỉ dự định mua 1 phần ăn chung cho biết vị nhưng thấy phần kem hấp dẫn quá thế là quyết định mua luôn 3 phần cho 3 người luôn. Buồn cười nhất là lúc tính tiền do ban đầu mua 1 phần thì mất 35 tệ nhưng mua 3 phần chỉ có 100 tệ thôi nên mình đưa hẳn 100 tệ nhưng người bán nghe nhầm cứ tưởng mình mua thêm 1 phần nữa là 2 phần tổng 70 tệ nhưng lại thối lại dư tiền cho mình tận 40 tệ. Phải đứng giải thích một hồi anh bán hàng mới nhận lại số tiền dư và hiểu là nhóm mình mua 3 phần và làm thêm 1 phần nữa cho mình. Ăn được 1 phần kem mà đứng giải thích cả buổi, trời thì lạnh cắn phát nào là tê người phát đó, kem không quá đặc sắc nhưng lớp đậu phộng được cắt nhuyễn gói bởi lớp crepe bên ngoài nên ăn vị rất lạ recommend cho bạn nào tới đây nhớ phải ăn thử món kem cuộn đậu phộng này. Bọn mình mua kem xong là di chuyển ra lối chờ xe bus luôn vì ngại để mọi người chờ cả ngày nay vì toàn ra xe muộn. Khi đang chờ những khách khác thì chị điều phối chạy lại và nói xin lỗi nhóm vì sự cố buổi sáng nay, mặc dù cô ấy không phải người điều phối của nhóm mình ban đầu nhưng cô ấy cũng thay mặt công ty xin lỗi nhóm kèm thêm 1 món quà đó là mô hình chiếc lồng đèn nhỏ xinh với ý nghĩa là mãi xinh đẹp và hạnh phúc cho 3 người. Thực sự món quà nhỏ với sự nhiệt tình của chị mà nhóm quên luôn khó khăn và nguôi ngoai tức giận , quan trọng hơn là quên luôn việc đánh giá không tốt về klook trên page nữa. Sau khi khách ra hết thì bọn mình lên xe và mất gần 2h để về lại điểm đón ban đầu.
Sau khi shuttle bus trả nhóm tại tiệm bánh Gakuden, nhóm mình có hẹn với 1 chị bạn của chị trong nhóm để đi ăn tối , theo sự giới thiệu của vợ chồng chị thì quán này có món cá nướng rất ngon nên muốn đưa cả nhóm đi. Cả nhóm lựa chọn di chuyển bằng uber để tiện đi chuyển đến quán luôn. Do chồng của chị người Đài nên thường dắt chị đi mấy quán ăn dịp cuối tuần mặc dù nhà chồng chị ở tận khu vực Cửu Phần và họ đã di chuyển bằng tàu để lên Đài Bắc để đưa nhóm đi ăn tối và đi tham quan. Chi gọi khá nhiều món cho bữa tối: cơm với cá nướng (mỗi phần sẽ được kèm 1 phần canh súp rong biển), thịt heo xiên nướng, mực hấp, thịt chiên bột. Tổng thiệt hại cho cả bữa tối là 1600 tệ (khoảng 1tr2 tiền việt cho 5 người tính ra 1 người tầm 250k ăn no ngập mặt). Sau khi ăn xong kiểm tra địa điểm mới phát hiện quán ăn chỉ cách nhà có 5ph đi bộ nên cả nhóm quay lại phòng để bỏ đồ và mang thêm áo khoác vì nhiệt độ ban đêm bắt đầu xuống thấp khá lạnh tầm mười mấy độ. Sau đó bắt MRT theo exit 6 để ra khu vực chợ đêm Ximending – khu vực được mệnh danh là chợ đêm sầm uất nhất Đài Bắc và giống với phố Myeongdong của Hàn quốc nhưng theo cảm nhận của mình thì độ sầm uất và nhộn nhịp không bằng cũng như các món ăn đường phố cũng không mấy hấp dẫn mình như hồi mình đi Hàn một phần cũng có thể do mới ăn tối xong . Cũng giống như Hàn Quốc khu này chủ yếu tập trung các thương hiệu mỹ phẩm, thời trang, các nhà hàng, quán ăn, cửa hàng trà sữa, món ăn đường phố… Ở Đài Loan cứ thấy cửa hàng hay quán nào xếp hàng dài chờ là tiệm đó ngon nên chịu khó đứng xếp hàng là ăn không bị lầm bao giờ. Món đầu tiên mà mình được thưởng thức ở phố Ximeding đó là món lưỡi vịt – món ăn nổi tiếng mà trước đây Youtuber- Khoai Lang Thang từng review, khá cay ăn cũng lạ lạ vì trước giờ ở Việt Nam có bao giờ ăn phần đầu của con vịt đâu và lưỡi vịt thì càng không có trong từ điển ăn uống. Nói chung mọi người cũng nên mua thử vì ăn chơi khá vui miệng. Món nước mà mình ấn tượng nhất cả chuyến đi và là lần đầu tiên được uống là nước ép từ khổ qua trắng – một loại trái giống trái khổ qua Việt Nam nhưng nó to gấp 10 lần, có màu trắng. Mình chọn một quán có khá đông người đứng xếp hàng và chọn mua 1 ly mang đi hết 100 tệ (77k tiền việt) , nó cực thơm mùi mật ong, vị ngọt thanh hậu hơi nhẫn nên bạn nào không ăn được khổ qua kiến nghị không nên uống, theo mình là ngon nhưng 100 tệ cho 1 ly 350ml là hơi đắt . Con bé trong nhóm phát hiện được 1 tiệm trà sữa mà có hàng dài người đứng xếp hàng từ lúc cả nhóm mới vào đến lúc cả nhóm đi hết khu vẫn còn thấy hàng dài nên cũng muốn thử xem nó ngon tới mức nào, đứng xếp hàng cả tiếng đồng hồ thì mới mua được 3 ly sữa tươi trân châu đường đen của thương hiệu xing fu tang – sau này mới biết thương hiệu này nổi tiếng nhất khu vực ximending cũng như Đài Loan luôn. Đúng là không bỏ công con bé đứng xếp hàng , sữa tươi trân châu đường đen ở đây ngon nhất mà mình được uống luôn khác hẳn tất cả các vị mà mình được uống ở Việt Nam đúng là nôi của trà sữa mà, trân châu dẻo dai mềm ngọt vừa phải,thơm mùi đường nâu, sữa tươi béo thơm cực ngon. Mua được ly trà sữa mà 11 rưỡi đêm , cả nhóm lại chạy vội để kịp bắt MRT về lại khách sạn.
Ngày 3 (15/11/2019): Đài Trung – Làng Cầu Vồng – Chợ đêm Phùng Giáp
Kế hoạch ngày 3 thay đổi hoàn toàn vì tối ngày thứ 2 tới 2-3 giờ sáng mới ngủ nên mặc dù đã hẹn đồng hồ lúc 6 giờ sáng nhưng không ai trong nhóm có thể dậy nổi , sắp xếp hành lý và check out khách sạn xong di chuyển ra trạm THSR cũng hơn 10h30 nên chọn chuyến khởi hành sớm nhất tại thời điểm đó là lúc 11:11 đến ga Taichung là 12:15 để kịp tham quan Đài Trung. Vì nhóm đi đúng dịp KKday khuyến mãi mua 1 tặng 1 nên nhóm mua trước ở Việt Nam và qua đây chỉ mang code để đổi vé tàu . Phải nói đây là lựa chọn đúng đắn vì không phải chờ đợi lâu, đổi vé lúc nào cũng được không bị giới hạn thời gian, thêm nữa là nhóm xuất phát khá trưa nên cũng không phải xếp hàng vào đưa passport cho nhân viên là đổi vé luôn. Đổi vé xong thì cả nhóm theo hướng dẫn đi vào lối bắt tàu và đứng xếp hàng. Vì còn hơn 10ph nên cả nhóm ỷ y vừa đứng xếp hàng vừa tám chuyện do đó sai lầm to bự đó là không xem kĩ toa tàu mà người ta in trên vé nên cứ đứng xếp hàng ở toa 10 trong khi toa đúng là toa 1. Chỉ khi leo lên tàu tìm không thấy chỗ ngồi nên mới phát hiện ra lên sai toa thì cả nhóm phải băng qua 9 toa mới tới được toa của mình,trong khi vác cái balo đằng sau rõ nặng. Xuống tới ga Đài Trung là một hành trình gian nan để về khách sạn vì cả nhóm không ai tìm hiểu trước lại chủ quan nên vừa ra khỏi ga không biết bắt bus nào di chuyển về khách sạn lại thêm phần tiết kiệm tiền nên cả nhóm không đi taxi. Sau một hồi hỏi thăm các kiểu thì chị trong nhóm được người ta chỉ đi bus hoặc đi tàu TRA và cuối cùng nhóm chọn đi bus vì nghĩ sẽ dễ bắt bus hơn (sau này mới biết đi tàu vê khách sạn gần hơn nhưng mãi cho đến khi chiều về đi tàu TRA mới phát hiện đi tàu TRA cũng giống như đi MRT vậy vừa nhanh mà ra tới trạm THSR Taichung luôn mà không cần phải đi bất cứ xe bus nào trung chuyển cả). Do các ngày trước đều di chuyển bằng MRT hoặc shuttle bus nên nhóm hoàn toàn bỡ ngỡ và không xác định được các tuyến xe bus sẽ đi như thế nào dừng các trạm ra sao, dung google map để dò tuyến xe bus nhưng cả nhóm bị rối vì có quá nhiều tuyến không biết đi tuyến nào. Mặc dù các tuyến xe bus đều có bảng đèn led thông báo điểm dừng bằng cả tiếng trung và phiên âm quốc tế nhưng xác định sai hướng nên xuống nhầm trạm đành phải đi bộ thêm 1 vòng nữa để bắt chuyến xe bus khác. Cũng may gặp một chị nhân viên ở văn phòng gần ngay trạm xuống nên mặc dù chị không rành tiếng anh nhưng cũng cố gắng tìm tuyến xe bus phù hợp cho cả nhóm. Cuối cùng cũng về tới khách sạn nhưng 3h mới cho check phòng mà nhóm mình đến lúc 2h30 chiều, nếu muốn check in sớm phải trả thêm 1000 tệ (gần 800k) nên cả nhóm quyết định gửi đồ lại và xuống dưới ăn trưa rồi về lại check in.
Bất ngờ nhất là vừa xuống dưới tòa nhà phát hiện cửa hàng Việt Nam ngay lối đi ra bán toàn món ăn Hà Nội: bánh chưng, dưa chua, rau củ quả… , đi vào khu mua sắm thì thấy khá nhiều bảng hiệu tiếng Việt, vòng ra đằng sau để kiếm quán ăn thì toàn thấy các món ăn việt nam như mứt dừa, xôi, chè các loại,… và người bán hàng là người Việt đang nói chuyện với nhau cảm giác như là đang ở chợ ở Việt Nam chứ không phải Đài Trung, cả nhóm quyết định đi xa ra thêm chút để tìm các quán ăn Đài Loan nhưng toàn thấy các quán ăn quen thuộc như phở, bún mắm, hủ tiếu,bún đậu…Nhìn xung quanh không thấy quán nào đông đành chọn đạ một quán đang bán đậu hủ thúi vào ăn và gọi thêm 1 phần “bánh canh thịt băm” đây là tên mình tự đặt chứ không biết tên đúng là gì vì nhìn giống cọng bánh canh, làm từ bột gạo nước màu nâu hơi sệt sệt có thêm chút thịt bằm bên trên nhưng ăn khá nhạt, không có mùi vị gì nên cả nhóm bỏ gần như nguyên tô. Trờ về lại khách sạn làm thủ tục check in xong thì cũng hơn 3h chiều không kịp di chuyển đi Gaomei nên cả nhóm phải đổi hướng tham quan làng cầu vồng. Từ khách sạn đi bus tới làng cầu vồng mất 1 tiếng 30 phút rồi phải đi bộ thêm khoảng 1km nữa mới tới nên tới làng là trời cũng vừa sụp tối. Khi cả nhóm đến thì có 1 đoàn du khách Việt Nam cũng mới vừa tới . Làng cầu vồng khá nhỏ chỉ có vài căn nhà được sơn và vẽ các hình ảnh con vật và hình tượng con người trên khắp các tường nhà do một cụ ông sáng tạo ra để bảo vệ ngôi làng khỏi sự quy hoạch của thành phố,khi mình đến khá muộn nên hoàn toàn không thấy ông cụ vẽ ngôi làng này mà cũng không biết ông còn sống ở đây hay không chỉ thấy thông tin giới thiệu về ông cũng như video được ghi sẵn về sự hình thành ngôi làng bên trong khu vực nhà giới thiệu, một số nhà khác thì là nơi để sơn, còn một số nhà thì đóng kín không vào bên trong được, vì ngôi làng khá nhỏ nên đi tham quan tầm15ph là đi hết khu vực này. Tụi mình dừng lại thưởng thức kem cầu vồng được bán bên trong khu vực làng ngay gần cuối lối ra phía sau làng, kem khá bắt mắt với nhiều màu sắc giống cầu vồng vì nó được đặt làm theo tên gọi của ngồi làng , với mùi thơm trái cây và có vị chua nhẹ. Rời khỏi khu vực làng nhóm tiếp tục đi đến chợ đêm Phùng Giáp để tham quan nhưng trước đó phải đi bộ về lại khu vực đường chính để bắt bus vì trạm xe bus đối diện làng cầu vồng không có xe bus đi thẳng tới chợ đêm, quan trọng là nhóm muốn ghé 1 cửa hàng sủi cảo đối diện trạm xe buýt để mua sủi cảo ăn thử là chính. Xui nhất là mua xong thì xe buýt cần đi vừa chạy qua làm cả nhóm đứng chờ hơn 30ph đành phải leo lên 1 chiếc xe buýt khác để đi, chưa kể đi quá trạm để chuyển tuyến bus may mắn sao trên xe gặp một cô tốt bụng vì biết cả nhóm đi quá trạm nên chỉ cho số xe buýt khác để đi.Vừa xuống trạm thì bắt gặp 1 cửa hàng bắp nướng chị trong nhóm bảo món này nổi tiếng lắm nên phải ăn thử thế là cả nhóm lại xếp hàng mua 1 trái ăn thử . Vì nhóm 3 người mà mua có 1 trái nên nhân viên bán hàng cứ xí xô xí xào cười nói với nhau cái gì mà mình không hiểu , thanh toán xong cả nhóm lại phải đứng chờ thêm 20ph để chờ bảng điện tử hiện số tới lượt mới lấy được. Ở bên Đài dường như hình ảnh mua hàng , thanh toán lấy số thứ tự rồi đứng xếp hàng chờ lấy hàng nó quen thuộc tới nổi người dân ở đây coi đó là chuyện bình thường và không ngại xếp hàng lâu để được thưởng thức. Văn hóa xếp hàng của người dân Đài Loan thể hiện rất rõ khi đi mua hàng, đi tàu điện kể cả đi vệ sinh cũng xếp hàng . Chợ đêm ở con hẻm phía đối diện với cửa hàng bắp nướng nên cả nhóm chỉ cần băng qua đường theo lối đông người di chuyển là vào tới chợ. Chợ có rất nhiều đồ ăn dọc hai bên đường, cả nhóm thưởng thức kha khá món ở chợ đêm Phùng Giáp như nấm nướng lắc muối ớt,nước dưa hấu ép, bánh hành, xúc xích phô mai chiên, trà sữa 50lan, bánh bông lan đài loan castella, cả nhóm tính mua nguyên miếng gà chiên nổi tiếng ở chợ đêm nhưng nói chuyện với nhân viên bán hàng chỉ hình ảnh muốn mua mà họ lấy nhầm thành gà khoanh tròn chiên rốt cuộc mua mang đi không ai ăn hôm sau phải mang bỏ luôn cả hộp. Mua sắm xong cả nhóm bắt bus về khách sạn sớm dành sức cho ngày hôm sau.
Ngày 4 (16/11/2019) Hồ Nhật Nguyệt (Sunmoon Lake) – Miyahara
Sau cả ngày thứ 3 nhóm được trải nghiệm di chuyển tự túc bằng bus nên nhóm đã có kinh nghiệm hơn vì vậy mà việc tìm đường đi ra bến xe dễ dàng hơn đỡ mất thời gian hơn hôm trước. Mục tiêu của ngày hôm nay là tìm bến xe bus Nantou để mua vé khứ hồi đi hồ Nhật Nguyệt . Từ khách sạn đi bộ tầm 15ph là ra tới bến xe Nantou, nhân viên bán vé tư vấn cho 3 gói vé: gói 1 chỉ có xe bus khứ hồi, gói 2 gồm vé xe bus khứ hồi đài trung- hồ nhật nguyệt, vé xe đạp 1h đạp quanh hồ, vé đi tàu , vé khứ hồi cáp treo, vé xe bus tham quan quanh hồ , gói 3 giống gói 2 chỉ thêm vé vào tham quan làng cửu tộc Formosa nên nhóm chọn mua gói 2 với giá 750 tệ/combo/người (gần 600k tiền Việt). Xe có liên tục cách nhau khoảng 15-20 chuyến nên cả nhóm chờ tầm 15ph là có xe đến chỉ việc leo lên ngủ một giấc đến trạm cuối là xuống . Vừa bước xuống đã bị quây bởi cò của một dịch vụ khác, họ tư vấn nói mình đã mua tour đắt bên họ bán chỉ có 450 tệ/combo.người thôi , ngoài ra họ còn hỏi mình có muốn đi làng cửu tộc hay không vì vé của mình không bao gồm và họ sẽ giúp mình đổi lại vé. Sau một hồi hỏi qua hỏi lại thì đổi vé lấy lại tiền rồi lại phải bù thêm tiền để mua vé mới của bên họ nên nhóm quyết định không đổi vé và tự mò đi tiếp không cần đi làng Cửu Tộc gì hết. Đang loay hoay đi theo google map thì may mắn trên đường gặp một người bán hàng cô ấy chỉ cho nhóm đường ra bến tàu luôn. Ra tới bến thì cũng vừa kịp lúc có tàu chuẩn bị rời bến nên xếp hàng rồi lên tàu luôn, điều ấn tượng nhất là nước hồ Nhật Nguyệt màu xanh ngọc bích trong veo cực đẹp luôn, đã vậy trời nắng với nhiệt độ tầm 20 nên khá mát mẻ . Tàu di chuyển cũng nhanh nên tầm 15ph là đã đến bến, đập vào mắt đầu tiên là cửa hàng bán trứng luộc trà nổi tiếng ở đây, nếu nhớ không nhầm thì hình như có người Việt bán hàng do lúc đó đang loay hoay hỏi giá tiền thì có nghe trả lời bằng tiếng Việt, trứng luộc ở đây được luộc với trà nên màu hơi sậm , nhưng cũng nên ăn thử cho biết vì vị nó lạ lại thơm. Mặc dù khu vực đầu tiên có nhiều điểm tham quan nhưng để tiết kiệm thời gian ăn xong cả nhóm lên thẳng đền Xiangshan để nhìn toàn cảnh phía dưới Hồ Nhật Nguyệt sau đó ra lại bến để bắt tiếp tàu qua khu vực khác . Sau một hồi chạy ngược chạy xuôi hỏi tàu nào đi tiếp thì cũng bắt được tàu , điểm tiếp theo là bến tàu Zulu. Ở đây là cả thiên đường ẩm thực mà mình cảm nhận là ngon nhất Đài loan vừa ngon vừa rẻ vừa đa dạng có điều đứng xếp hàng dài muốn ăn là chờ mỏi chân luôn vì quán nào cũng phải xếp hàng. Nếu có cả ngày ở đây chắc tui ở đây nguyên ngày chỉ để ăn hết cái chợ này quá . Các hàng quán 2 bên đường đều dạng mang đi (take away) nên không có chỗ ngồi mua xong thì chịu khó vừa đi vừa ăn hoặc phải quay ngược ra bến tàu có cái sân khấu ngoài trời nhỏ nhỏ để ngồi ăn . Do sân khấu lúc mình đi tầm trưa nên rất nắng vì vậy cả nhóm phải đi ra khúc đầu của bến tàu để kím chỗ ngồi ăn . Từ chợ Zulu cả nhóm chọn đi bộ trên cầu gỗ men theo bờ hồ để đến ga cáp treo, con đường với hai hàng cây xanh mướt , rũ xuống mặt hồ thêm nắng chiều hoàng hôn nữa làm khung cảnh lãng mạn kinh khủng luôn . Mình đến tầm cuối giờ chiều nên cáp treo không có mấy khách nên không phải xếp hàng vào tới là leo lên cáp treo đi luôn qua khu vực Làng Cửu Tộc nhưng do combo mình mua không bao gồm vé vào nên mình chỉ đi loanh quanh tham quan mua quà lưu niệm các kiểu rồi lên cáp treo về lại để đón xe bus dạo quanh bờ hồ về điểm ban đầu. Ngay chân ga cáp treo có khu vực công viên nhỏ có rất nhiều tượng hình chú ếch cực xinh và dễ thương tha hồ cho sống ảo các kiểu. Đối diện cổng vào khu vực cáp treo là trạm xe bus nên cả nhóm đi bộ ra bến đợi chừng 10ph là xe đến , xe bus sẽ trả về tại bến tàu lúc đầu. Khi ra trạm bus ban đầu thì cả nhóm bỏ nhỡ một chuyến xe nên phải chờ 30 ph để bắt chuyến tiếp theo. Nhưng do không chịu đứng xếp hàng nên lại tiếp tục nhỡ tiếp chuyến sau dó lúc này đã có một hàng dài người cỡ chục mét. Cả nhóm vội vã xếp hàng thì đứng tít ở dưới đứng chờ từ lúc 5 giờ rưỡi chiều đến tận 7 rưỡi tối mới được xếp lên xe. Lên xe là không còn quan tâm gì nữa nên đánh một giấc từ lúc lên xe cho tới khi về gần tới Đài Trung mới tỉnh vì quá mệt. Sau hơn 2h thì xe trả bọn mình về lại trạm đối diện trạm ban đầu nên cả nhóm đi bộ về lại khách sạn sau đó tìm đường ra Miyahara để ăn kem. Vì mình đi tầm cuối tháng 11 nên ở đây đã trang trí theo phong cách Giáng sinh , Miyahara được thiết kế theo phong cách châu âu bên trong bán rất nhiều loại bánh truyền thống của Đài Loan từ bánh dứa, bánh cưới, sô cô la tươi… và rất nhiều loại trà thượng hạng với bao bì thiết kế khá sang nên mình cũng mua ít trà về biếu cho sếp. Không phải nói Miyahara nổi tiếng với món kem nên việc đầu tiên khi đến đây là phải thưởng thức cho bằng được món ăn nổi tiếng của nơi này. Nhóm gọi 1 phần kem combo 3 viên hết 225 TWD và thêm 1 phần topping (80 TWD) được chọn 3 loại bánh nhỏ để lên kem , lúc ăn mới phát hiện được tặng thêm 1 viên tổng cộng 4 viên cho 1 phần kem là 305 TWD ( khoảng 250k tiền Việt ) nhưng ăn no luôn không cần ăn tối ^^ . So với Đài Bắc thì cuộc sống ở Đài trung không sôi nổi bằng nên tầm 10 giờ đêm là các con phố , cửa hàng đã đóng cửa hết, các điểm tham quan thì cách khá xa nhau lại ngược hướng nên di chuyển bằng phương tiện công cộng khá bất tiện cho nhóm nào ít thời gian mà lại muốn kết hợp đi nhiều điểm trong 1 ngày. Ăn kem xong cũng hơn 10 giờ đêm nên nhóm chỉ đi bộ loanh quanh khu Miyahara rồi vòng qua Ga tàu Đài Trung để tìm hiểu trước cách di chuyển ra ga THSR Đài Trung. Phải công nhận các ga tàu ở Đài Loan khá hiện đại, to đẹp rộng kinh khủng luôn , với các bảng điện tử thể hiện chuyến đi giờ đi cụ thể chưa hết còn có những máy mua vé tự động bên ngoài ga nên muốn mua gì chỉ việc chọn điếm đến là mua vé nên nếu biết cách kết hợp các phương tiện này thì tiết kiệm chi phí đi lại khá nhiều luôn. Khách sạn nhóm thuê ở Đài trung cách ga tàu Đài Trung chưa tới 1 km mà cả nhóm không biết đi nên mất thời gian đi bus còn đi lạc . Cuối cùng thì lúc về cũng được dịp trải nghiệm phương tiện tàu TRA của Đài Loan mà không phải mua vé tàu gì hết chỉ cần sử dụng thẻ easy card để quẹt khi vào trạm cực kỳ nhanh gọn. Lần đi này được trải nghiệm hết toàn bộ các phương tiện công cộng của Đài Loan từ THSR,MRT,TRA, bus…
Ngày 5 (17/11/2019) Vê lại Đài Bắc- Quảng trường Tưởng giới Thạch – Cảng biển Tamsui – Chợ đêm Sỹ Lâm (Shilin)- Taipei 101
Nhóm có hẹn với một người chị – chị bạn của bé trong nhóm tại Taipei Main Station nên cả nhóm tranh thủ dậy sớm để check out khách sạn ở Đài trung và đi bộ ra trạm TRA Taichung để bắt tàu ra trạm THSR Taichung sau đó đổi vé để bắt tàu cao tốc THSR từ Taichung di chuyển về lại ga chính Đài Bắc. Cả nhóm gặp chị ở exit 2 ngay trạm chính Taipei Main Station, lúc đầu cả nhóm tính gửi đồ tại các tủ đồ tại ga rồi tối quay lại lấy nhưng do phí cũng cao mà không biết khi nào mới quay lại lấy trong khi khách sạn ở gần ga nên quyết định check in khách sạn trước để gửi đồ. Khách sạn ở đối diện ga chính Đài Bắc luôn nhưng do không biết nên cũng mất thời gian đi tìm. Vì chỉ được check in sau 8 giờ tối nên nhóm chỉ đến làm thủ tục trước và gửi đồ tối mới quay lại lấy chìa khóa phòng.
Điểm đến đầu tiên của ngày thứ 5 là Đài tưởng niệm tưởng giới thạch từ ga Taipei Main Station chỉ cần bắt MRT line xanhh dương đến trạm Chiang Kai Shek Memorial Hall ra exit 5 đi bộ lên trên là tới luôn rất thuận tiện. Thực sư choáng ngợp bởi không gian rộng lớn của khu vực đài tưởng niệm, đi bộ mất 5ph mới tới được khu vực tượng Tưởng Giới Thạch. Thông thường các 1 giờ sẽ có nghi lễ đổi lính gác mà lần này nhóm hên lắm vừa vào tới là đến phiên đổi lính gác nên cả nhóm được tận mắt thấy nghi thức đổi lính gác hoành tráng và trang trọng, nghi thức kéo dài gần 20 phút và có rất đông du khách đứng xung quanh xem. Sau đó cả nhóm di chuyển ra MRT để đổi line đỏ đi bến cảng Đạm Thủy (Tamsui), khu vực cảng ở trạm cuối Tamsui luôn nên chỉ cần ngồi tàu đến trạm cuối là xuống cực kỳ thuận tiện. Khu vực này đồ ăn nhiều vô số kể lại đa dạng và hội tụ đủ tất cả các món ăn đường phố nổi tiếng của Đài Loan như xúc xích nướng, mực khổng lồ chiên dòn lắc, trà sữa, sủi cảo…nhưng đa phần là dân từ các nơi đổ về không phải chỉ là người dân Đài loan theo lời chị dẫn đi nói với nhóm. Ngày nhóm đi là ngày chủ nhật cũng là dịp cuối tuần nên khá đông người,đi cả một con đường dọc bờ kè gần 2km chỉ toàn các của hàng bán đồ ăn vặt, đi đến đâu là nhóm lại mua một ít mang theo vừa đi vừa ăn, ở đây có cả trà sữa nổi tiếng Xing fu Tan nữa nhưng ít phải xếp hàng hơn khu Ximending. Khu vực bờ kè khá nắng nên nhóm phải đi vào trong hẻm để đi vào khu vực đường chính – ở đây toàn những cửa hàng bán bánh kẹo sang xịn, mỹ phẩm của đủ thương hiệu Cosme, Watson…Hôm nay là ngày cực may mắn luôn vì đang đi thì có một đoàn diễu hành hình ảnh các vị thần mà người dân thờ ở đền thờ gần đó nhưng do không biết tên gọi ngồi đền nên mình chỉ vào cúng rồi lại đi ra. Có 3 vị mặc những trang phục truyền thống giống cải lương bên Việt Nam và mỗi bộ trang phục cao gần 2m, theo trước dẫn đường là một đội ngũ toàn người trẻ nam nữ đủ cả họ mặc trang phục đồng bộ với nhau để ngăn dòng người để đoàn diễu hành đi qua, tháp tùng ở giữa đoàn và phía sau đoàn đều có một đội với gõ trống và mang các dụng cụ cần thiết để biểu diễn, có lẽ họ sẽ biểu diễn ở một khu vực khác. Mặc dù hẹn với chủ khách sạn 131 apartment để lấy lại hành lý lúc 4 giờ chiều nhưng không kịp tàu nên cả nhóm tiếp tục di chuyển đến chợ đêm Sỹ Lâm (Shilin) để ăn tối. Từ Tamsui về lại Shilin lúc về đông nghẹt người nên phải đứng hơn 10 trạm mới có chỗ ngồi. Thay vì xuống trạm Shilin thì chúng tôi được chị bảo xuống trạm tiếp theo sẽ gần chợ hơn và đúng thật từ ga đi lên bên trên đường lộ lớn đối diện bên đường là lối vào chợ. Chợ đêm Sỹ Lâm tập trung rất nhiều cửa hàng quần áo, giày dép từ thương hiệu đến bình dân dủ cả, giá cả cũng không quá đắt nên ai mê shopping là muốn hốt hết cái chợ luôn. Ngoài quần áo thì đồ ăn ở đây là ngon số dzách , mình thấy ngon nhất trong tất cả các chợ đêm ở Đài Loan mà mình được thưởng thức, vừa sạch sẽ lại vừa ngon, giá cả cũng tầm trung không quá cao cũng không thực sự thấp tùy vào món ăn đường phố hay quán ăn. Vừa đến chợ ai cũng đói meo nên được chị dẫn vào quán bò beefsteak ngon nhất khu vực để ăn, mỗi người gọi một phần bò truyền thống (1 dĩa gồm 1 miếng bò to gấp 3 lần miếng bò ở Việt Nam,1 trứng gà , 1 phần mì ý thêm vài cọng súp lơ xanh luộc). Đây là dĩa beefsteak to nhất từ bé tới lớn mới được ăn , to khủng khiếp lại còn nhiều , 1 phần này phải 2 người ăn mới hết, chưa kể ở quán còn có bánh mì sandwich, súp, khoai tây chiên và nước các loại được lấy dung thoải mái mà tính ra có 250 tệ/phần (gần khoảng 200k tiền Việt) nhưng đáng để ăn. Lúc mình ăn xong thì rất nhiều người xếp hàng đứng đợi để được vào quán nên cả nhóm ăn xong đi vội ra ngoài để nhường chỗ cho người khác. Vì 1 phần ăn là quá nhiều so với sức ăn bình thường của mỗi người nên khi chị hỏi muốn ăn hay uống gì thêm không thì cả nhóm không còn ai tải nổi đồ ăn gì nữa. Cả nhóm tản bộ tham quan mua sắm hết các ngõ của chợ đêm rồi di chuyển ra lại MRT để về lại khách sạn check in. Check in xong cả nhóm tranh thủ di chuyển MRT đi tham quan Taipei 101. Theo line đỏ đến trạm World Trade Center theo lối exit 1 ra là ngay nhà hàng Ding Tai Fung nổi tiếng nhưng do đã ăn tối nên chỉ dạo quanh chụp hình là chính nên lỡ hẹn với món dimsum nổi tiếng ở đây. Sau đó cả nhóm di chuyển men theo con đường chính để tìm điểm có thể chụp hết cả tòa nhà 101 , dạo quanh khu vực các con đường xung quanh toa nhà đến tầm 11 giờ đêm rồi quay về lại khách sạn. Để hốt mấy chai trà sữa mà 12 giờ đêm cả nhóm còn rảo hết các cửa hàng seven eleven để tìm cho đủ mấy chai trà sữa mang về làm quà . Do còn đồ ăn mua tại chợ đêm nên cả nhóm ngồi quây dưới nền ăn món gỏi thập cẩm trộn ( gọi đại vì không biết tên nó là gì chỉ là đủ thứ rau, chân gà, cánh gà , nấm kim châm, nấm mèo….rồi người bán trộn với chanh ,ớt và chút muối ăn cũng lạ lạ ngon ngon). Ăn xong dọn hành lý cũng gần 3 giờ sáng mới được ngủ.
Ngày 6 (18/11/2019) Ra sân bay về lại HCM
Sáng sớm hai chị em bắt MRT di chuyển về lại khách sạn 131 để lấy lại hành lý gửi từ hôm đầu trước khi đi Đài Trung, mặc dù đến sớm nhưng 10 giờ sáng chủ căn hộ mới đến nên phải lượn lờ khu phố chờ đến giờ mới lấy được. Buổi sáng trời vừa âm u, lớt phớt mưa lại còn cực lạnh vừa đi vừa run lập cập, thứ 2 các cửa hàng bên Đài cũng không hoạt động sớm nên cũng không có chỗ để đi . Lấy hành lý xong vừa về tới khách sạn là lễ tân đã gọi yêu cầu làm thủ tục check out, vội vàng đến nỗi cả nhóm chỉ kịp kéo vali ra hành lang rồi mình lại chạy đi trả chìa khóa phòng sau đó cả nhóm chiếm dụng luôn cái hành lang ngay trước phòng để sắp xếp hành lý. Nhớ lại cảnh soạn đồ mà buồn cười vì 3 đứa con gái đi chơi có 5 ngày mà mỗi người 1 cái valy to đùng 24 inch thêm cái balo thật to, con bé em trong nhóm còn cả 1 cái valy cỡ đại vậy mà phải xoay xở đủ kiểu mới cho hết đồ vào cái valy. Xếp hành lý mà mất cả hơn tiếng đồng hồ. Yên ổn di chuyển ra được tới trạm MRT Taipei Main Station cả nhóm lại hốt thêm 1 mớ đồ ở khu vực ga chính Đài Bắc nào bánh nào trà sữa các kiểu nên lại khệ nệ vác lên tàu. Lúc đầu tính chọn di chuyển bằng tàu chậm ra sân bay vì còn dư thời gian với lại tiết kiệm nhưng rốt cuộc lại ra trạm tàu nhanh (line tím) nên đi luôn nhưng nhờ vậy mà cũng kịp chợp mắt một chút vì thời gian di chuyển từ Taipei Main Station ra sân bay mất tầm 1 tiếng đồng hồ. Chuyến bay lúc 7 giờ tối mà cả nhóm tới sân bay tầm 3h chiều lúc này chỉ có vài người xếp hàng vì quầy thủ tục chưa mở nên cả nhóm tìm xuống khu vực foodcourt của sân bay ăn trưa. Khu vực ăn ở sân bay Đài có đầy đủ các quán ăn phục vụ món hàn, món nhật, món đài cảm giác như vào 1 khu ăn trong trung tâm thương mại .Cả nhóm chọn 1 quán ăn bán các món ăn Dài Loan và thưởng thức món cơm gà hải nam nóng hổi, lần đầu ăn ở Sân Bay mà có đồ ăn ngon mà rất hợp khẩu vị, cơm nóng hổi thêm chén soup và gà chiên chấm sốt cực ngon luôn. Cũng có thể một phần do đói nên ăn hết 1 dĩa to bự còn mua thêm 1 ly trà sữa trân châu khoai môn tận dụng thẻ easy card vì còn dư tiền. Ăn xong cũng đến giờ ra quầy làm thủ tục lúc này mới thấy cả hàng dài người xếp hàng mà toàn người Việt, lúc này cả nhóm vừa đứng xếp hàng vừa phải sắp xếp cân lai hành lý vì quá cân, cứ 1 người đứng xếp hàng thì 2 người còn lại ra ngoài hàng xếp lại hành lý, cứ như vậy cho đến lúc tới lượt. Cuối cùng thì cũng qua ải hành lý có bao nhiêu đồ lạnh là mang lên người mặc hết còn lại thì san bớt hành lý qua lại với nhau để đủ mỗi người 20kg không bị phạt nên lúc về tới VN mất thêm thời gian để san ngược lại. Làm thủ tục xong còn 30ph là đến giờ lên máy bay theo lịch nhưng trên vé lại để giờ bay sớm hơn 15ph làm cả nhóm sợ trễ ra cửa khởi hành nên lo chạy cho kịp. Chạy đã đời mà tới hỏi nhân viên khởi hành nói “calm down” chưa tới giờ đành ra ghế ngồi chờ thêm 15ph nữa. Chuyến đi Đài Loan lần này may mắn vô cùng vì cả lúc đi lẫn lúc về đều không có delay giờ bay 1s nào nên cả nhóm về tới sân bay Tân Sơn Nhất đúng 9h30 tối làm thủ tục xong cũng hơn 10h. Cả nhóm kết thúc hành trình khám phá Đài Loan 6 ngày với nhiều kỷ niệm bởi hầu như không có bất cứ sự chuẩn bị nào trừ việc book vé máy bay từ trước 6 tháng , 1 tháng trước khi đi mới book khách sạn, còn lại di chuyển, sim liên lạc, day tour trước khi đi 1 ngày mới tiến hành đặt, cũng không tìm hiểu kĩ sẽ phải di chuyển thế nào, ăn gì nên toàn ggmap để mò đường gặp gì ăn đó từ lạc đường, lên nhầm toa tàu, xuống nhầm trạm bus, sốc nhiệt độ từ Đài Bắc xuống Đài Trung, ti tỉ rắc rối nhưng cuối cùng cũng có được 1 chuyến đi trọn vẹn .