Khi chúng tôi chuẩn bị hành lý để đến Buôn Đôn, những du khách đi trước và dân địa phương đã cảnh báo rằng Buôn Đôn bây giờ thay đổi nhiều lắm, không còn giống những gì như chúng ta tưởng tương như trong bài hát “ Chú voi con ở Bản Đôn” nổi tiếng nữa.. Mặc dù vậy chúng tôi vẫn quyết định đến Buôn Đôn để xem nó đã thay đổi như thế nào
Quả thực, trên con đường 40km từ trung tâm thành phố Buôn Ma Thuột về bản Đôn là những khu phố sầm uất, đường xá được xây dựng như những con phố lớn. Trung tâm Buôn Đôn giờ là một khu du lịch với hàng quán được mở dọc hai bên đường. Những người trong đoàn cảm thấy vô cùng thất vọng, vì muốn tham quan những gì đặc sắc ở đây đều phải đi vào các khu du lịch sinh thái. Không còn là một bản làng dân dã như trong trí tưởng tượng của mọi người.
Trong lúc những người khác đi tham quan khu cầu treo ở bên sông Buôn Đôn thì tôi lại chọn cách đi lang thang dọc con đường ở bản. Thay vì chọn cưỡi voi và đi dọc sông thì tôi lại chọn cách ngược lại. Chính khi đó tôi mới thấy được rằng, vẫn còn một Bản Đôn bình yên, hiền hòa, và rất tình.
Có lẽ, thay vì chúng ta hi vọng vào những điều đẹp đẽ và hay ho tại những điểm du lịch, chúng ta nên từ từ cảm nhận những nét đẹp hiền hòa và bình yên ở nơi đó mà chúng ta không hề biết. Như Henry Miller đã nói “Đích đến của chúng ta không phải là một vùng đất, mà là một cách nhìn mới.”