new Ví du lịch - lưu trữ các giấy tờ cho chuyến đi dễ dàng và tiện lợi
travel blogger

Fanpage: Wind 1124/ insta: Wind.1124 My Blog: https://www.wind1124blog.com

icon Theo dõi
10 Quốc gia
30 Tỉnh thành
2,701 Người theo dõi
11 Đang theo dõi

Hỏi đáp
Nắng ấm tạm cách ly bầu trời Hà Nội.Mặt hồ phẳng lặng như nối liền sắc trắng với màn sương mờ đang giăng mắc khắp khoảng không. Một màu buồn, một màu nhớ phủ trùm lên những dãy phố ven hồ. Không còn những chiều hoàng hôn rực đỏ, không còn sự phản chiếu giữa hai thế giới thực, ảo. Không còn những cánh sen e ấp rồi lại kiêu hãnh bung tỏa.
Nụ anh đào hững hờ từ từ bung cánh. Những cánh hoa mỏng mảnh nhưng căng tràn nhựa sống. Sắc anh đào đạt tới độ tuyệt mỹ, bung tỏa hết mình. Rồi khi cơn mưa lạnh bủa vây, những cánh hoa màu hồng phấn nhẹ xa lìa cành, gửi gắm số phận vào cơn gió, nhẹ bay trong khoảng không. Và rồi những cánh hoa lại cũng trở về với đất để lại một nỗi buồn mang mác.
Tới Sài Gòn lần nào cũng trong tâm thế vội vã. Chuyến đi đầu của năm, vào buổi sáng cuối cùng, sau một hồi kẹt xe chiếc taxi cũng đưa tôi tới con phố Lê Lợi. Leo lên lầu 2 của căn chung cư cũ, đi theo chỉ dẫn của tấm biển hiệu tôi tới căn hộ 38/7 mang tên: Bản Coffee.
Hà Nội một ngày cuối tuần rét ngọt. Sắc trời xám xịt, u ám và chẳng có nổi một sợi nắng len lỏi qua những dải mây. Cuộc hẹn ngắn với anh bạn nhà văn tại OiA khiến ngày cuối tuần rạng ngời hơn bầu trời ngày đông.
Chùa Ông được xây dựng vào năm 1894, tới năm 1896 thì hoàn thành. Ngôi chùa được dựng lên để phục vụ cho mục đích thờ phụng, cầu bình an và gặp gỡ đồng hương của cộng đồng người Hoa ở Quảng Đông và Triệu Khánh di cư đến Cần Thơ vào thế kỷ 17 -18. Chính vì vậy chùa còn được biết đến với cái tên Quảng Triệu Hội Quán. Không gian trầm mặc, linh thiêng và luôn nghi ngút khói nhang. Chùa Ông là nơi thỉnh cầu những điều tốt lành, luôn hướng về cõi phật bằng sự tôn kính của những trái tim sùng đạo.
Gần 2 năm đi bụi, tích lũy được kha khá vốn trải nghiệm. Đôi chân được vùng vẫy tại nhiều miền đất mới. Đôi mắt được ngắm nhìn thỏa mãn sự hiếu kỳ. Đi qua nhiều đô thị xa hoa, trước lạ rồi sau cũng quen. Cầu nối gắn kết giữa tôi với những thành phố lạ đó có lẽ là những chuyến tàu điện ngầm, những chiếc bus lăn bánh trên đường phố
Hà Nội _ Ngày Một - Tháng Một - Năm Hai MộtHoa đào thì chưa thấy nhưng cỏ hồng đã dần úa.Nói mùa cỏ hồng cho khí thế một chút. Thực ra chỉ là một khuôn viên nhỏ nằm gần phía cầu Thê Húc, đền Ngọc Sơn dành cho loài cỏ này.Chúc mọi người một năm mới bình an.
Khi yêu một người, tôi sẽ yêu từ những tiểu tiết nhỏ nhất từ cử chỉ nhẹ nhàng, câu nói khẽ ngập ngừng trên môi.Với nàng thơ Đà Lạt cũng vậy. Tôi say đắm những con dốc, những cung đường, những đoạn đèo điệp trùng, rồi đến từng nhánh thông, ngọn cỏ. Chỉ đơn giản là yêu thôi.
Bộ ảnh mình chụp cách đây tròn 365 ngày. Đó là đêm cuối của 2019 khi đi ngang qua khu phố Tây Khao San náo nhiệt, khu phố đèn đỏ ngay sát trạm Silom BTS. Những khung cảnh ngày đầu năm 2020 được ống kính của mình ghi lại khi thả bộ từ Silom tới Bang Rak rồi xuôi theo mương nước tới China Town. Đó là một Bangkok êm ả như dòng Chao Phraya trôi lững lờ. Một sự khác biệt đến ngỡ ngàng. Bangkok trong sắc thái dịu êm, dung dị mà trước đó mình chưa từng biết tới.
Chiều trong veo, bỗng thấy quê mình đẹp đến nao lòng. Chợt nhớ vu vơ mấy câu hát về quê hương:“Đan Phượng ơi! Quê hương người gái đảmĐồng hợp tác xanh tươi cấy cầy thẳng tắpAnh phi công bàng hoàng ngỡ mình bay trên gấm vóc”