Những ngày cuối năm, mình lại nhớ núi rừng Tây Bắc của mình, nhớ dòng sông Nậm Na xanh rì uốn lượn. Nhớ đèo Pha Đin quanh co nắng gió. Chỉ mong thế giới này sớm bình an vượt qua đại dịch để được quay lại đắm chìm với núi rừng thêm lần nữa
Nóc nhà Đông Dương một ngày nắng trong vắt. Một ngày cảm giác như với được mây, hoà vào trời đất. Lúc đứng trên đây gió cứ thổi tóc mình dựng đứng lên í ^^ Cơ mà giơ máy lên thấy góc nào Việt Nam mình cũng long lanh xinh đẹp ghê
Người ta mơ nhà mơ cửaCòn em mơ núi mơ sôngBình Liêu - vùng đất biên giới của tỉnh Quảng Ninh. 1 ngày thu biên giới với lúa chín, cỏ lau bay trong gió, tiếng suối xa róc rách, đồi núi trập trùng tắm mình trong nắng
Đợi mãi những Bình MinhMàu trời lúc đó thì xinh khôn tả xiết, kiểu như trăng treo ngay trên đầu với tay lên có thể hái được xuống. Ánh sáng mập mờ lúc ấy làm mình hơi sợ hãi việc bước hẳn ra khỏi cửa để đón bình minh. Mạnh dạn mặc 1 chiếc áo khoác đi ra ngoài, thiên nhiên dành tặng cho người dậy sớm 1 món quà không thể tuyệt diệu hơn nữa ☺️