Ngày ấy, thật tình cờ và thú vì khi mình bắt chuyến xe Sài Gòn – Bảo Lộc thật chóng vánh, ngay sau khi Việt Nam vào bán kết cúp Châu Á lịch sử. Để rồi ngỡ ngàng khi tận mất chứng kiến ngôi nhà hoa xác pháo, ngôi nhà rực rỡ một sắc cam.
Trên chuyến xe Phương Trang đi Bảo Lộc lúc 0h, hành trang của mình đơn giản không có gì khác ngoài một chiếc túi nhỏ, một cây gậy chụp hình và một chiếc máy ảnh nhỏ. Có mặt tại Bảo Lộc lúc 4h30 sáng, mình về nhà người thân để nghỉ ngơi.
Cũng đã lâu ngày không gặp rồi ấy, nên là mọi người có một khoảng thời gian để cùng nhau ăn sáng, uống chút cà phê và trò chuyện trước khi mình đến địa điểm ngôi nhà hoa xác pháo.
Theo google map và những thông tin mình biết, mình di chuyển đến nhà thờ Thánh Tâm Lộc Phát, cách vị trí ban đầu khoảng 5-6km gì đấy. Sau đấy từ một con đường nhỏ mà mình không nhớ rõ tên, chỉ cần đi tầm 2 căn nhà thôi là sẽ thấy một khuôn viên nhà khá rộng, ấn tượng ngay vào mắt chính là một ngôi nhà với bộ mái màu cam rực rỡ.
Mình xin phép chủ nhà và dựng xe để vào thăm, xung quanh cũng có khoảng 2 cặp khác đang chụp hình. Đây có lẽ là một ngôi nhà kỉ niệm của gia chủ, được làm bằng gỗ và hầu như không dùng để ở. Bên hông trụ nhà có một cây hoa xác phảo lâu đời tựa vào, lâu ngày hoa đã leo lên mái và phủ kín mái nhà gỗ này.
Những ngày đầu năm, hoa xác pháo nở rộ, rực một sắc cam. Và có lẽ đây phải là một cây hoa xác pháo có sức sống mãnh liệt mới có thể nở rực nhiều hoa được như vậy. Mình đứng một hồi lâu, ngắm nhìn những bông hoa xác pháo cam tinh khiết.
Đây cũng là một lần hiếm hoi trong đời được ngắm nhìn một cảnh tượng kì lạ như vậy. Chẳng cần phải đi đâu xa khi mà ở Việt Nam thôi, có bao nhiêu là điểm đẹp rồi.
Mình nghĩ, khoảng thời gian đứng ở mái hiên căn nhà này là khoảng thời gian chậm rãi nhất, nó khiến cho bản thân cảm thấy bình yên, nhưng muốn từ bỏ cuộc sống thành thị bon chen tấp nập, để về với một ngôi nhà giản dị, sống một cuộc sống bình yên.
Vốn dĩ để gặp một người mình thích đã rất khó rồi, giờ đến nơi mình thích chẳng lẽ cũng không thể sao?