Tuổi trẻ là khi bạn làm nên những câu chuyện thú vị mà một ngày nào đó bạn sẽ nằm đắp chăn kể cho lũ trẻ nghe trước khi ngủ, và sẽ là câu chuyện bất tận trước giấc ngủ cuối cùng của bạn.
Chúng ta sẽ không hối hận khi kể câu chuyện của mình chứ không phải là của ai khác! Có lẽ một trong những câu chuyện mà tôi nhất định phải kể cho con cháu nghe là về hành trình phiêu lưu khám phá,thắp sáng những vì sao đêm nơi miền đất lạ...Là câu chuyện trong đêm giao thừa, cây thông cô đơn bị đánh mất và sự trở lại diệu kỳ.
Khi sống ở nơi phố thị bao bọc xung quanh bởi vô số tòa nhà chọc trời sáng rực rỡ,chúng ta đã vô tình đánh mất ánh sáng kì diệu của những vì sao. Bởi không có bóng tối, chúng ta sẽ chẳng thể nhìn thấy sao trời !
Vậy nên khi đến với vùng đất cây thông cô đơn, tôi đã thầm cảm tạ trời đất nơi này vì đã một lần nữa cho tôi đi vào một màn đêm thực sự,và thời khắc chuyển giao mùa năm mới chúng tôi đã thực sự thắp sáng lên những vì sao ! Khiến tôi quá yêu những điều kì diệu lấp lánh ấy đến nỗi chẳng thấy sợ hãi đêm đen ở nơi xa lạ này nữa.
Nếu bạn muốn câu chuyện kể lúc đêm khuya là câu chuyện nghìn lẻ một đêm, thì hãy dứt khoát chia xa chăn ấm nệm êm trên chiếc giường quen thuộc đôi ngày,để rồi đến với "nệm rừng chăn sao" Bạn sẽ không bao giờ hối hận đâu, tôi nói thật đấy ^,^