new Ví du lịch - lưu trữ các giấy tờ cho chuyến đi dễ dàng và tiện lợi

2 ngày lạc bước giữa khu rừng cổ nhất nhì Mexico - El Chico

avatar
Knight.Gody dot Thứ 4, 09/08/2017
Theo dõi Gody.vn trên Google news

Chúng tôi - vài năm về trước - là những cậu trai trẻ lạc vào chốn rừng sâu để thỏa cái chí tò mò...

Đó là một ngày vào đông khá mát mẻ ở thủ đô Mexico City, giữa buổi ăn uống tụ tập như thường lệ của mấy thằng du học sinh, ông anh lớn nhất đám bọn tôi nảy ra ý định đi leo núi cắm trại ở rừng quốc gia cách thành phố không xa. Đúng vào kì nghỉ đông nên đứa nào cũng rảnh rỗi, ừ thì đi! Vậy là cả bọn dành một ngày hôm sau đó lên kế hoạch và đi mua đồ chuẩn bị cho chuyến đi "thú vị" ấy.

Chuyến đi để lại một trải nghiệm khá "thật" về thiên nhiên trong chúng tôi

Cha leader đã có sẵn 1 lều lớn 2 người, việc còn lại chỉ là mua thêm 1 lều nữa, chuẩn bị đồ dùng. Cũng dự trù là trên rừng khá lạnh, mỗi thằng mang đến 2 cái chăn (sai lầm lớn nhất là đây, hồi sau sẽ rõ). Ngoài ra thì bọn tôi mua vài món đồ ăn sẵn, thịt, cá hộp, bánh mì khô, mì ly chia đều ra 4 balo lớn, 2 túi chéo nhỏ. Tổng tiền mua đồ chuẩn bị mỗi thằng hết khoảng 250 peso (với tỉ giá lúc ấy thì 1 peso bằng khoảng 15k VNĐ).

HỒI 1: KHỞI ĐẦU THUẬN LỢI

Khoảng tầm 7h sáng là bọn tôi đã mò ra đến bến xe phía Bắc rồi (Terminal Central de Autobuses del Norte), tính ra thì từ nhà đến đây mất mỗi 30 phút đi MRT thôi. Thành phố Pachuca - đích đến lần này - cách chỗ bọn tôi cũng không xa, tầm 90km, đường xá Mex lại đẹp nên xe bus chạy từ 8h đến 11h trưa là đến nơi rồi. Vé xe hết tầm 100 peso.

Nói thêm một chút về Pachuca, đây là thành phố lớn nhất của bang Hidalgo, lớn hơn cả thủ đô luôn! Địa hình chủ yếu là đồi núi, rừng lá kim, đặc biệt là cao hơn mặt nước biển ít nhất cũng 2.400m. Và ở đây có vườn quốc gia El Chico, nghe đồn là 1 trong 2 khu rừng cổ nhất của Mex, cũng là nơi bọn tôi dự định hạ trại 2 ngày.

Nhá hàng trước vài cảnh rừng núi ao hồ trên đây nhé

Tiếp tục với cuộc hành trình, xe bus thả bọn tôi ở bến xe thành phố Pachuca. Thú thực là tôi và ông anh cũng đã mò lên đến đây khoảng 1 năm về trước rồi nên vẫn còn nhớ mang máng đường đi. Bọn tôi ghé tiệm tạp hóa để mua nước lọc trước, món này quan trọng hơn đồ ăn nhiều, đi rừng mà. Mỗi thằng 1 chai 5l, vậy là có 20l nước dự trữ! Sau đó quay trở lại đúng bến xe ấy để đón xe van lên bìa rừng El Chico. Loại xe này khá rẻ, một lượt đi hết có 50 peso thôi. 

Cảnh vật trên đường đi

Quá trưa - khoảng 12h hơn - thì bọn tôi đến được trại. Lần này quyết "bụi" nên bọn tôi không chọn ở cabin gỗ như 1 năm về trước, mà chọn thuê bãi đất trống để tự dựng lều. Khu trại đầu tiên bọn tôi chọn là Campamento Dos Aguas (click để xem maps), ở ngay trong rừng luôn, được chia thành nhiều bãi đất hoặc cabin, tạo không gian riêng cho từng nhóm. Một bãi đất có thể cắm được khoảng 3-4 lều, có bàn gỗ, lán che và chỗ nhóm lửa hẳn hoi.

Lối vào khu cắm trại

Ở giữa rừng thì dĩ nhiên có thể tự đi nhặt củi (nhặt thôi chứ không được chặt nha), bọn tôi thì chọn mua hẳn 2 bó về cho nhanh (10 peso/bó to đùng, tính ra tầm 20k VNĐ). Khổ cái là mua xong củi thì phải hì hục vác về trại! Lúc này mới thấy, chính cái sự chênh lệch độ cao khá lớn giữa Việt Nam và Mexico mà dù là 4 gã trai, đi bộ vài trăm mét thôi cũng mệt phết đấy.

Loay hoay 10 phút là dựng xong 2 cái lều rồi

Loay hoay nhóm lửa nướng bánh mì và gà nướng (mua sẵn dưới Pachuca) ăn trưa no nê xong, 4 thằng chui vào lều nghỉ lấy sức chuẩn bị leo đến đỉnh Peña del Cuervo (bọn tôi cắm trại ngay dưới chân núi này), ngắm cảnh trời đất và hoàng hôn thì cực kì đẹp nhưng đường lên và xuống thì cực kì khó khăn! Đơn giản vì ngắm xong hoàng hôn, chặng đường xuống núi sẽ không có một ánh điện nào hết.

Độ ẩm ở vùng này cực thấp nên nhóm lửa không khó khăn mấy

HỒI 2: LẠC GIỮA RỪNG TỐI

Do lần trước khá vất vả trong chặng leo xuống nên 2 thằng bọn tôi quyết định nên leo sớm để về sớm, 2 đồng chí còn lại cũng đồng ý như thế. Ấy vậy mà cuối cùng 8h tối mới mò về đến trại, bạn nào từng đi rừng thì biết 8h tối trong rừng như thế nào rồi đấy!

Vậy là 4 thằng hăm hở vác đèn pin, điện thoại, nước uống và vài thanh kẹo lên đường. Khoảng cách từ trại của bọn tôi lên đến đỉnh chỉ có 667m theo đường... chim bay, còn đường rừng và leo dốc thì phải tầm 5km! Theo đúng cái "lịch trình cũ" thì sẽ phải mất khoảng hơn 1 tiếng mới leo lên đến nơi.

Đi nào!

5 phút sau dừng lại cởi bớt áo vì quá nóng

Đường đi hai bên mát mẻ và đẹp lắm, vì rừng ở đây là rừng lá kim nên bụi rậm không nhiều và đa phần là nhiều cây cao. Chúng tôi đi đúng vào đầu mùa thay lá nên còn thấy được những mảng màu nâu, xanh khác nhau của khu rừng. Leo được 1/3 đường thì chúng tôi đứng trước một ngã 3 đường, 2 "chuyên gia" có kinh nghiệm (tôi và ông anh) đinh ninh là đường bên phải và cả bọn cứ thế mà đi! Cứ hì hục leo được khoảng độ 30 phút thì tôi bắt đầu nhận ra là cảnh vật xung quanh không giống gì lần leo trước cả.

Lần này đường đi khó khăn hơn, nhưng cảnh cũng vì vậy mà đẹp hơn nhiều

Tuy vậy biết chắc là đang lạc rồi, nhưng mà thời gian cũng không còn nhiều, thêm nữa là cảnh vật xung quanh đẹp hơn đợt leo trước rất nhiều nên chúng tôi cứ tiếp tục đi thẳng để ngắm cảnh và chụp choẹt. Hy vọng sẽ đến một đỉnh khác để ngắm mặt trời lặn...

Cu cậu trẻ nhất đám khá là thỏa mãn, lần đầu nó được đi rừng như vậy

Những ánh sáng cuối cùng của ngày thưa thớt lan tỏa ra những góc rừng. Đẹp, đẹp đến đủ ma mị để mang chút gì đáng sợ...

5 giờ 45 phút chiều, hoàng hôn buông xuống trên những ngọn cây, tạo ra cái thứ ánh sáng đẹp mê hồn và buồn đượm. Đó là lúc chúng tôi quyết định phải tìm đường về nếu không đêm nay khó mà ra khỏi rừng, tệ hơn là có thể lạc luôn ở đây... Bọn tôi đặt ra 2 phương án:

  • Tiếp tục đi theo đường hiện tại, vì theo bảng chỉ dẫn thì đây là đường đến một khu cắm trại khác mà trên bản đồ thì khá gần với trại của bọn tôi. Từ đấy có thể hỏi đường về lại trại cũ.
  • Quay lại đúng đường cũ, khá mù mờ vì nói thật là đi lạc nên cả đám mới đến được đây.

Lúc này thì bắt đầu hoang mang rồi nên không còn ảnh ọt gì nữa 

Nghỉ mệt và uống nước xong, cả đám quyết định nghe lời ông anh lớn nhất, đi tiếp theo bảng chỉ dẫn. Lúc này, mặt trời đã xuống hẳn, cả khu rừng chìm ngập trong bóng tối và tiếng côn trùng. 4 thằng bọn tôi, mỗi đứa một đèn pin cứ soi về phía trước mà đi. Trước đó ông anh tôi còn chuẩn bị sẵn que phát sáng (glow stick) đề phòng trường hợp này. Que này tiện lợi phết, bẻ 1 cái, lắc lắc là sáng rồi, mỗi tội giữa rừng thì ánh sáng èo ọt của nó không hữu hiệu mấy (cứ phải đèn pin mà chơi các bạn ạ).

Đúng 7 giờ tối, cả đám thấm mệt, cái lạnh và cơn đói bắt đầu kéo đến. Lúc đầu, cả đám đều mặc 2-3 lớp áo nên thấy nóng, còn bây giờ - khi sương rừng buông xuống - mấy lớp áo này không còn ý nghĩa gì nhiều.

7 giờ 45 phút tối, 4 bóng người ể oải trong ánh đèn pin leo lét giữa rừng cứ lầm lũi tiến về phía trước. Ông anh tôi chợt dừng lại và soi đèn về phía bên phải, vừa sợ vừa tò mò, tôi ngoái nhìn theo. May thay cái ổng để ý không phải một con thú hoang hay ma quỷ gì cả, chỉ là một cọng dây kẽm gai giăng ngang. Giữa rừng có dây kẽm? Không, thường thì người ta chỉ rào kẽm gai ở những đoạn đường có phương tiện băng qua để tránh cho thú rừng không bị xe cán phải thôi. Và như vậy, chúng tôi tìm được con đường lớn để về trại.

Đêm trong rừng tối đến độ ánh sáng lửa còn không đủ để chụp hình

Và ở đây thì đủ tĩnh lặng để bạn nghe được tiếng côn trùng, thú vật, chim muông pha cùng tiếng gỗ nổ giòn đều

Khoảng hơn 8 giờ tối là cả đám thở phào ở chỗ lều trại rồi. Đói cồn cào nên 4 thằng mỗi đứa 1 việc, nhóm lửa, bắc bếp nướng đồ ăn cứu đói trước rồi mới nghĩ tiếp được. Ngồi quanh đống lửa nhỏ ăn uống ngon lành, tiếng củi cháy lách tách nghe thôi cũng đủ ấm không thể báo trước cho tôi cơn ác mộng sắp ập đến đêm nay...

 

Ảnh: An Văn | Chã Ngô
Nguồn: Quốc Nam | Nam Hoang